Sân bay lúc nào cũng đông người như thế. Trong lúc Cố
Hoài Ninh đi làm thủ tục đăng ký, Lương Hoà cùng Cố Gia Minh đứng trong đại
sảnh chờ anh. Bạn nhỏ Cố Gia Minh nắm tay bé của nó, tỏ vẻ rất an phận. Lương
Hoà ánh mẳt mê man, nhìn hành khách qua qua lại mà ngẩn người.
Câu chuyện tối qua hai người đề cập tới, cô không trả
lời, anh dường như cũng hiểu rõ điều ấy, nhẹ vỗ đầu cô, nói: "Em
yên tâm, tạm thời chúng ta sẽ không có chuyện phiền toái đó."
Có con là chuyện phiền toái sao?
Giữa lúc thất thần, cô thấy tay mình bị túm túm. Cố
Gia Minh ngẩng đầu lên bặm miệng nhìn cô. Lương Hoà xoa khuôn mặt bầu bĩnh của
nó, hỏi "Làm sao vậy?"
Khuôn mặt Cố Gia Minh bị nhéo trông tròn vo như một
cái bánh bao, ngón tay mập mạp chỉ về phía Cố đội trưởng đang đứng xếp hàng
giữa đám người: "Thím làm sao vậy hả? Chú út
đang bị cái cô kia tán tỉnh, thím còn đứng đấy ngẩn người làm gì?"
"Ai, ai đâu?"
Lương Hoà mở to hai mắt nhìn về phía Cố Hoài Ninh. Anh
mặc bộ quân phục đứng giữa đám người trông vô cùng nổi bật, hơn nữa với thân
hình cao ráo tuấn tú, khuôn mặt đẹp trai như thế, không bị người ta chú ý cũng
là chuyện rất khó. Cố Hoài Ninh thường xuyên bị các cô gái nhìn theo trầm trồ
Lương Hoà đã cảm thấy quen lắm rồi, nhưng tình hình bây giờ lại không giống như
vậy.
Lúc này có một cô gái xinh đẹp mặc bộ váy trắng đứng
cùng anh, chuyện trò vui vẻ. Không biết anh nói gì mà cô gái ấy che môi cười,
vô cũng quyến rũ. Tuy trông khuôn mặt anh bình thản không bộc lộ cảm xúc gì,
nhưng Lương Hoà nghĩ, dựa vào kinh nghiệm của một người từng có một đoàn bạn
gái, hiện tại anh hẳn là vô cùng hưởng thụ.
Ngực Lương Hoà nhói lên một cái, cảm thấy một nỗi buồn
bã ập tới, cô quay đầu nhìn sang hướng khác. Cố Gia Minh thấy dáng vẻ đà điểu
rụt đầu của cô thì lườm một cái, ngón tay vừa ngắn ngủn vừa mập mạp của nó vuốt
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!