Khi hai người quay lại căn hộ của Cố Hoài Ninh, vừa
lúc cậu lính thông tin liên lạc Tiểu Lý đưa cơm chiều đến. Thấy đội trưởng Cố
vẻ mặt đen xì nghiêm khắc đi cùng một cô gái về, cảm thấy không khí quá mức quỷ
dị, Tiểu Lý vội vàng để cơm lại rồi chạy nhanh ra ngoài, không ngờ Cố đội
trưởng lại gọi trở lại.
Tiểu Lý lo lắng không yên quay vào, nghe sếp lớn nhà
mình mở miệng phân phó nhiệm vụ: "Đi đến trạm xá lấy
giúp tôi một ít cồn khử trùng và thuốc đỏ mang lại đây."
Tiểu Lý nhận mệnh lệnh lập tức đi ngay, còn mỗi Lương
Hoà một mình đối diện với khí thế mạnh mẽ của Cố Hoài Ninh Cố đội trưởng, cô
nhịn không được cảm giác khẩn trương.
Cố Hoài Ninh ngồi ở trên sô pha, đau đầu xoa xoa thái
dương. Hôm nay lúc đang họp gặp anh Hai Cố Hoài Việt trở về từ Sư đoàn, mới
biết được cục cưng nhỏ của nhà họ Cố cũng cùng theo đến đơn vị. Anh Hai vô cùng
đau đầu với việc này, oán giận nói không phải thằng nhóc đến thăm ba, mà là đến
để quậy phá, đến để ép buộc, một tổ bảo vệ mấy người đều không có ai chịu nổi
thằng nhóc này.
Ép buộc! Không hiểu tại sao anh đột nhiên nghĩ đến
Lương Hoà. Cố Hoài Ninh liếc mắt nhìn, thấy cô đang đứng dựa vào tường, chiếc
áo bộ đội rộng thùng thình khoác trên người khiến vóc dáng nhỏ nhắn của cô càng
lộ rõ, cộng thêm biểu tình hờn dỗi phụng phịu, cực kỳ giống con mèo con lúc nhỏ
anh từng nuôi.
Môi anh nhếch lên cười khẽ, Cố Hoài Ninh mở miệng nói:
"Cởi áo khoác ra đi!"
Lương Hoà ngẩng đầu nhìn vào mắt Cố Hoài Ninh, thấy vẻ
mặt anh giống như đang cười mà không phải cười, chậm rãi cởi chiếc áo khoác bộ
đội ra.
Cố Hoài Ninh đau đầu "Cả
áo khoác của em nữa, cởi ra!"
Tiếng nói vừa dứt, Lương Hoà lập tức chấn kinh ngẩng đầu lên nhìn anh. Biểu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!