Một tuần sau, bệnh cảm của Hạ Kỳ đã khỏe hơn nhiều, việc đầu tiên khi quay lại trường là chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ đầy căng thẳng.
Mưa đầu mùa càng lúc càng nặng hạt.
Thi xong buổi cuối, con đường đá xanh ở trường đã đọng lại một lớp nước mỏng.
Ở sân tập phía xa dường như được bao phủ bởi làn sương mỏng do những giọt nước mưa bắn tứ tung.
Cô gái cầm hộp bút, đứng ở hành lang lầu hai nhìn xa xăm ra bên ngoài.
Cửa sổ mở rộng, mưa như thác đổ hắt vào trong, phủ lên hàng mi dài của cô một tầng hơi nước.
"Cuối cùng cũng thi xong."
Sau lưng vang tiếng cậu nam sinh.
Quay đầu lại, nhìn thấy cậu nam sinh mặc đồng phục kéo hành lý đi đến chỗ cô.
Hạ Kỳ đóng cửa sổ lại.
Tiếng mưa rơi rào rào như trút nước nhất thời cũng nhỏ đi nhiều.
Trông thấy hành lý trong tay cậu nam sinh, vẻ mặt cô đầy thắc mắc: "Có phải cậu quên mất rồi không? Chủ nhiệm lớp nói hôm nay thi xong buổi cuối, mọi 11."
Dịch Thời thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Mấy chuyện mang tính hình thức này có tham gia hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ba mình nói đã làm xong thủ tục chuyển trường cho mình rồi, tiện thuận đường đón mình về luôn. Giờ ba đang chờ ở bãi đậu xe. Cậu về lớp đi… Nói tạm biệt với Chí Trạch và Dương Tử giúp mình. Bảo là mình có chuyện đi trước, sau này có thời gian rảnh thì tụ họp."
Cô gái mấp máy môi, kéo tay áo cậu ta: "Nhưng mà…"
Cô muốn nói về lớp chào tạm biệt một tiếng cũng đâu chậm trễ bao nhiêu phút… Thật sự không cần vội vàng như thế.
Thế nhưng cậu nam sinh lại thuận thế đưa ông tay áo đến trước mặt cô, mỉm cười cắt lời.
Nói: "Sau này chuyển trường rồi. bộ đồng phục học sinh này có lẽ cũng chẳng còn mặc nữa. Trước khi đi… Cậu có ngại ký tên cho mình không?"
Hạ Kỳ ngẩn ra, vội vàng lục tìm bút lông từ trong túi.
Cô gái vội vã tìm. Cậu thiếu niên lẳng lặng chờ.
Đến khi cây bút mở nắp, đầu bút màu đen lộ ra… Bấy giờ Dịch Thời mới đưa tay sang.
Cô gái nắm lấy tay áo cậu trai bằng một tay, khom người ký tên, chữ viết xinh xắn.
Lông mi cụp xuống, run rẩy in bóng trên mí mắt.
"Ký xong rồi." Đọc Full Tại Truyenfull. vision
Hạ Kỳ nói, đoạn thẳng người dậy.
Cậu nam sinh cười thổi thổi tay áo, nói với cô: "Đưa tay đây."
Hạ Kỳ do dự mở lòng bàn tay ra, hỏi: "Có cái gì muốn cho mình à?"
Một giây sau, trong lòng bàn tay có thêm cây kẹo m*t sữa Fujiya.
Còn cả một tấm thẻ đeo ngực nặng trĩu.
Trên thẻ viết:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!