Chuyện về Doãn Hãn Thần, Hạ Kỳ suy nghĩ thật lâu vẫn không nghĩ ra nguyên cớ gì nên quyết định không rối rắm thêm nữa.
Sáng sớm hôm sau, Đảo Tây bắt đầu đổ mưa.
Tiếng mưa rơi rả rích truyền vào từ ngoài cửa sổ, trời vẫn chưa sáng.
Cô gái lấy cuốn từ vựng ra theo thói quen, chuẩn bị học thuộc từ vựng tiếng Anh một lát, đúng lúc nghe thấy tiếng mở cửa ở dưới lầu và tiếng trò chuyện của ba mẹ.
"Về rồi à? Có mua được thứ gì ngon không?"
"Có hàu sống, tôm lớn và vài con cua biển, còn sống đấy, cực kỳ tươi ngon. Bọn họ thấy anh mua nhiều nên tặng thêm con cá, nói là chưng lên ăn ngon lắm."
"Bao nhiêu tiền?"
"Từng này!"
Có lẽ là sợ đánh thức con gái nên hai người cố ý hạ giọng xuống, lại thêm nội dung cuộc trò chuyện này...
Hạ Kỳ ở trong phòng nghe thấy, cứ như trong nhà có hai tên đặc vụ vậy.
Cô bất lực mở cửa ra: "Hai người ở ngoài thì thầm gì đấy ạ?"
Ba vừa vào cửa, cả người còn đẫm hơi nước, trong tay cầm ba cái túi màu đen.
"Kỳ Kỳ dậy sớm như vậy? Hôm qua lúc ba mẹ đi lặn có nói chuyện phiếm với nhân viên ở đây, biết được sáng nay thuyền đánh cá địa phương cập bến. Sáng nay ba con dậy từ bốn giờ để qua đó đấy! Mau đến xem thành quả lao động của ba con này! Trưa nay mẹ sẽ làm một bữa tiệc hải sản cho ba con hai người!"
Mẹ nói rồi xách một cái xô lớn và đổ hết cua vào đó.
"Có phải nên dùng nước ngọt ngâm một lát để làm loãng chất bẩn trong biển không? Liệu nó có bị không thích nghi rồi bị ngâm chết luôn không nhỉ?"
Ba cô vừa thay đồ trong phòng ngủ vừa chỉ dẫn bừa: "Đừng làm vậy, ăn phải có vị biển, em ngâm nước ngọt là mất ngon ngay."
Hạ Kỳ:...
Quyết đoán lấy di động ra, bắt đầu tra Baidu.
Ở bên kia, ba còn thảo luận với mẹ:
"Anh có add Wechat của chủ quán không, em hỏi cách làm một chút."
"Có add có add, đây này."
"Hở? Sao lại tên là Tiệm sách Đảo Tây nhỉ?"
Nghe thấy bốn chữ "Tiệm sách Đảo Tây", tai Hạ Kỳ chợt dựng thẳng lên.
Đó chẳng phải là cửa tiệm cô tự học mỗi ngày sao?
"Đúng vậy, chú ấy bảo thật ra nhà chú ấy mở tiệm sách, thuyền đánh cá chỉ để kiếm thêm chút tiền thôi. Đồ nhà chú ấy khá rẻ, anh thấy nhà người khác toàn bán cân, nhà chú ấy lại có giá cố định."
"Chỉ có nhà chú ấy làm khác, sẽ không bị xa lánh à?"
"Đúng là không có... Anh nghe những ngư dân khác nói, hình như cơ thể cậu con trai út nhà chú ấy có chút vấn đề, mọi người thấy nhà bọn họ chẳng dễ dàng gì, bán đồ cũng không nhiều lắm nên không so đo."
"Hả? Cơ thể có vấn đề? Tiệm sách đó à? Chẳng phải hôm qua Kỳ Kỳ còn trang trí tiệm sách với cậu bé đó sao... đúng không, Kỳ Kỳ?"
Nghe thấy ba mình nói câu "cơ thể có chút vấn đề", Hạ Kỳ chợt ngẩn người.
Những lời còn lại, cô không nghe một chữ nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!