Chương 38: Thượng Hải (8)

Ngày 3 tháng 5, mọi người cùng đi chơi Disney.

Ngày 4 tháng 5, đã đến lúc chia tay.

Hôm nay không có chương trình gì, mọi người chỉ ở homestay đút mèo ăn và ôm thỏ.

Mọi người không lên tiếng nhưng đều cảm giác được nỗi buồn chia tay.

Ngày hôm qua còn ở nơi vui vẻ nhất thế giới chơi tàu lượn siêu tốc, ngắm xe hoa diễu hành, xem pháo hoa, thế mà mới chớp mắt đã đến lúc phải rời đi.

Rõ ràng bình thường đến Thượng Hải chỉ cần hai ba ngày là đủ rồi… Lần này đến khoảng năm ngày vậy mà cảm giác chỉ như một cái chớp mắt.

10 rưỡi sáng, năm người cùng nhau kéo hành lý ra khỏi homestay.

Ăn một bữa lẩu bò ở gần đó, sau đó lên đường đi đến ga tàu Hồng Kiều.

Hơn 4 giờ chiều Doãn Hãn Thần sẽ lên máy bay, ăn cơm trưa xong qua đó là vừa vặn.

Từ khi lên tàu điện ngầm, tâm trạng Hạ Kỳ không tốt lắm, khiến Mai Tử và Nghê Nghê cũng thấy ngột ngạt.

Doãn Hãn Thần chọc cười cô: "Còn hơn một tiếng đồng hồ nữa, cậu cứ định như thế mãi à? Không nói với mình câu nào?"

Cô gái chớp mắt mấy cái, nhỏ giọng nói: "Mình… không có."

"Thế cùng xem video mèo nhé?"

Nói đoạn, cậu đưa cho cô một bên tai nghe.

"Hôm qua bệnh viện thú cưng gửi video cho mình, mấy cái lận. Còn cả của mẹ gửi cho mình nữa. Bố Bố đang khỏe lại, nhưng đông con quá nên không nuôi nổi. Vì lẽ đó mấy con mèo con phải tạm thời ở lại bệnh viện để được chăm sóc."

Video vừa mở ra đã thấy đến mấy con mèo con kêu meo meo.

Mấy bé mèo con mới phát ra tiếng được hai ngày, mắt vẫn chưa mở ra, lông trên người cũng lưa thưa, cuộn tròn thành cục nho nhỏ mềm nhũn.

"Mỗi ngày y tá sẽ cho chúng uống sữa đúng giờ đúng lượng. Mấy cái đứa này ăn khỏe thật đấy! Sau này chắc ăn cho mình nghèo luôn."

Hạ Kỳ phụt một tiếng bật cười: "Xin đấy! Chúng nó mới bắt đầu kêu có một hôm thôi. Sao chưa gì cậu đã ngại chúng nó ăn khỏe rồi? Nhiều mèo như vậy, sau này cậu có muốn tặng cho ai không?"

"Khó khăn lắm mới sinh ra được, mình nuôi. Đợi khi Bố Bố khỏe lại sẽ đưa nó đi làm triệt sản, sau này không sinh nữa."

"Hả?... Muốn triệt sản cho Bố Bố hay sao?"

"Ừ, năm đứa nhỏ sau này cũng đem đi triệt sản hết."

Hạ Kỳ:…

Cái này có phải là một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng không?

"Mấy con mèo nhỏ tên gì thế?"

"Vẫn chưa đặt… Cậu có ý tưởng gì không?"

Hạ Kỳ lắc đầu một cái: "Nhiều quá… Không chọn được."

Nếu là bốn con thì còn có thể tìm ngay một câu thành ngữ vui vẻ, mỗi con một chữ.

Năm con… chẳng lẽ lại làm một bài thơ tuyệt năm chữ bốn câu.

Cuối cùng, tên mèo con vẫn chưa được đặt. Hai người vừa nói chuyện vừa xem video mèo, thời gian vô thức trôi qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!