Chương 34: Thượng Hải (4)

Hạ Kỳ và Doãn Hãn Thần trò chuyện trong phòng đến tận 12 giờ.

Tiếng ồn ào ngoài cửa sổ đã không còn nữa, khắp nơi đều yên tĩnh.

Cô gái ngáp nhỏ một cái rồi dụi mắt: "Đã trễ quá, mình phải về đây."

Chàng trai đứng dậy, đưa cô ra ngoài cửa rồi cười phất tay: "Cậu về đi, nếu ngủ lại đây, e rằng khó mà nói rõ ràng được."

Cô gái nhỏ lập tức đỏ mặt, giơ tay lên: "Doãn

- Hãn

- Thần! Cậu còn nói lung tung nữa mình sẽ đánh cậu đấy!"

Bị cậu nhẹ nhàng nắm lấy bằng một tay, sau đó bị ép phải xoay người...

Nhắm ngay cửa phòng của mình.

"Rồi rồi, đừng quậy nữa, mau về phòng đi, không còn sớm nữa rồi, ngoan nhé."

Bây giờ đã quá trễ, hai người sợ quấy rầy đến những phòng khác nên không dám nói lớn, chỉ lén lút nói nhỏ với nhau.

Lúc này, chàng trai ở sau lưng cô không xa, vì để cho cô nghe rõ nên cậu cố tình khom người ghé sát vào tai cô.

Cách nhau gần quá...

Gần đến nỗi làn da trên lỗ tai cô có thể cảm nhận được hơi nóng khi đối phương thở ra.

Đặc biệt là câu "Ngoan nhé" cuối cùng... càng khiến toàn thân cô nổ "bùm" một tiếng, cả đầu bốc hơi nóng hầm hập.

Chết cô mất.

Vì vậy, cô cố giữ bình tĩnh, quét thẻ mở cửa phòng.

Cô ra vẻ tức giận, nhỏ giọng oán giận: "Ai quậy chứ..."

Sau đó nhanh chóng nghiêng người đi vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Thậm chí không có một câu chúc ngủ ngon.

Thiếu niên mặc bộ đồ ngủ thoải mái đứng trước cửa một lúc, cuối cùng không nhịn được khẽ bật cười.

Sao thế này, đột nhiên xấu hổ như vậy.Ngày hôm sau, ngày 2 tháng 5.

Trong lúc Hạ Kỳ còn đang mơ màng, cửa phòng đã bị gõ tới gõ lui mấy lần.

Mai Tử ở bên ngoài gọi cô: "Kỳ Kỳ, Hạ

- Kỳ

- Kỳ! Cậu tỉnh chưa? Đã 7 giờ rồi, nhanh dậy sửa soạn đi! Mình và Nghê Nghê rửa mặt xong chuẩn bị trang điểm rồi, cậu mau dậy đi!"

"Cậu còn chưa tỉnh dậy là mình vào đó! Hạ Kỳ Kỳ? Hạ

- Kỳ

- Kỳ!"

Hết tiếng này đến tiếng khác... giống như đang đòi mạng cô vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!