Chương 27: Nam Kinh (15)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói đến việc đi Nam Kinh, cô gái cong đôi mắt xinh đẹp: "Không cần đâu, đúng lúc mình và bạn mình cũng muốn đến Thượng Hải vào ngày 1- 5, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau đi chơi rồi."

Ngón tay đang v**t v* mèo con của thiếu niên khựng lại, cậu hỏi: "Các cậu định đến Thượng Hải à? Khi nào vậy? Ý mình là thời gian cụ thể ấy... hoạt động của mình diễn ra vào ngày 2 tháng 5."

"Ừm, thời gian cụ thể thì phải xem các cậu ấy đã, vé vào ngày 1-5 hơi khó mua, chắc là tụi mình sẽ tránh thời gian cao điểm, đi sớm một chút. Có lẽ tầm chiều ngày 30 tháng 4."

"Mình cũng mua vé máy bay vào ngày 30 tháng 4, từ Hải Nam đến sân bay Hồng Kiều, đến lúc đó mình đón các cậu nhé?"

Hạ Kỳ mở to mắt: "Ớ?"

Cô còn tưởng rằng trước khi diễn ra hoạt động Doãn Hãn Thần sẽ rất bận, phải đợi sau hoạt động mới có thời gian gặp gỡ và đi chơi cùng họ.

Không ngờ lại có thể gặp nhau ở Hồng Kiều.

Có lẽ là do vẻ mặt của cô trông ngốc quá, Doãn Hãn Thần cười khẽ một tiếng: "Sợ đám con gái các cậu không an toàn, trùng hợp sân bay và ga tàu hỏa cách không xa, mình có thể đón các cậu được. Đến lúc đó trực tiếp bắt taxi đến khách sạn, bên phía tổ chức hoạt động sẽ chi trả."

"À, được."

Đang nói chuyện, giọng Mai Tử vang lên cách đó không xa.

"Trà sữa tới rồi nè bé yêu ơi!"

Cô vừa quay đầu lại thì thấy một cô gái mặc đồng phục đang ôm một ly trà sữa vừa đi vừa hút, một ly khác được ôm trong lòng.

Cô nàng còn ôm một ly khác trong ngực.

Ngay sau đó, màn hình di động bỗng xuất hiện thêm một người.

Mai Tử:!!!

"Cậu cậu cậu, vậy mà hai cậu lại gọi video! Mình mình mình, mình cũng ở trong đó! Bây giờ mình chỉnh lại đầu tóc thì anh ấy có nhìn thấy không!"

Hạ Kỳ im lặng một hồi rồi ghét bỏ nhìn về phía bạn tốt: "... Mình nghĩ cậu ấy không mù đâu."

Mai Tử:...

Cẩn thận dịch ra khỏi màn ảnh.

Sau đó, cô nàng vụng về cầm hai ly trà sữa bằng một tay, chọc vào ly "Phụt" một tiếng rồi đưa tới đến trước mặt Hạ Kỳ: "Cậu uống đi..."

Vừa cẩn thận vừa nịnh nọt.

Giọng nói chứa ý cười nhẹ của chàng trai vang lên trong tai nghe, hỏi: "Là bạn cùng phòng của cậu hả? Mình nghe thấy giọng... là cô bạn rửa chân cho cậu trước đó à?"

Hạ Kỳ vừa hút một ngụm trà sữa to, cô hút được mấy viên trân châu liên tiếp làm hai má đều phồng lên.

Cô muốn phản bác nhưng lại không nói được... nghẹn đến nỗi mặt đỏ bừng.

Hạ Kỳ nhai một hồi lâu rồi mới nuốt xuống: "... Bạn Doãn Hãn Thần, cậu không nói được lời hay thì không cần phải nói đâu."

Cô gái nghe được một tiếng đầy nuông chiều: "Được rồi."

"Cậu ấy còn ở bên cạnh cậu à?"

Hạ Kỳ nhìn cô gái bên cạnh mình đang lén lút liếc qua bên này, gật đầu: "Ở đây nè... đang nhìn trộm."

Doãn Hãn Thần sửng sốt một chút, sau đó cười cong mắt vẫy tay về phía camera: "Chào bạn của Hạ Kỳ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!