Chương 26: Nam Kinh (14)

Mai Tử hỏi cô có muốn đến Thượng Hải không... Hạ Kỳ giật mình.

Cũng không phải cô không muốn đi mà là không ngờ hai người ở trời nam biển bắc lại có thể gặp lại nhau sớm như vậy.

Mai Tử thấy cô không nói gì bèn ôm cánh tay cô lắc nhẹ:

"Đi đi mà, kỳ thi tốt nghiệp kết thúc vào tháng tư, đúng lúc 1-5 ra ngoài thư giãn một chút đúng không!"

"Học tập cũng cần phải kết hợp giữa vừa học vừa nghỉ ngơi, cậu không thể học mãi được, đầu óc sẽ cứng đơ đấy... cậu, mình và Nghê Nghê nữa, ba người ngủ cùng một phòng, chúng ta có thể chơi mạt chược, chơi Ném Trứng, đấu địa chủ! Chắc chắn sẽ siêu vui!"

Đang nói chuyện, điện thoại đang đặt trong túi của Hạ Kỳ rung lên.

Vừa lấy ra xem thì thấy giữa màn hình hiện lên một tin nhắn: [Doãn Hãn Thần: Có thông báo gì về ngày nghỉ 1-5 chưa, bình thường sẽ nghỉ mấy ngày?]

Vậy mà cậu cũng hỏi về ngày 1-5.

Mai Tử tinh mắt nhìn thấy, kích động kêu lên: "Anh ấy đang hỏi cậu 1-5 được nghỉ mấy ngày, chắc chắn là vì hoạt động ở Thượng Hải! Anh ấy muốn cậu đến Thượng Hải!"

Sau đó, một tin nhắn thoại được gửi đến, nói: "Ngày 1-5 mình sẽ tham gia hoạt động ở Thượng Hải, có lẽ sẽ rảnh khoảng một tuần. Mình xem thử chúng ta có trùng thời gian không, biết đâu lại có thể nhân tiện đến Nam Kinh một chuyến."

Hạ Kỳ còn chưa kịp phản ứng, Mai Tử ở bên cạnh vô tình nghe được bèn hít một hơi.

Cô gái nhỏ kích động la lên: "Đến Nam Kinh làm gì! Đi Thượng Hải đi! Là do Disney không thú vị sao? Hay là gà rán ở Quảng trường Nhân dân không ngon? Bến Thượng Hải không đẹp à? Đi dạo trên Đường Đông Nam Kinh không vui ư! Chúng ta đến Thượng Hải đi Hạ Kỳ Kỳ!"

Hạ Kỳ:...

Dịch Thời sợ tới mức không dám nói gì, qua một lúc sau cậu ta mới cẩn thận l**m môi, kéo cô nàng ngồi xuống: "Hay là... cậu bình tĩnh lại trước đi đã?"

Cô gái kéo tay áo bĩu môi, giả vờ đáng thương: "Hức, mình muốn đến Thượng Hải để gặp Thần Đại..."

Hạ Kỳ khó hiểu chớp mắt: "Nhưng Doãn Hán Thần đến Nam Kinh cậu cũng có thể gặp được mà."

Mai Tử cười hì hì nói: "Không được, mình phải đến hoạt động đó để gặp anh ấy."

Cô nàng hưng phấn vung vẩy hai tay: "Mình muốn cầm thư của mình và tranh anh ấy vẽ, xếp một hàng dài trước quầy để gặp anh ấy! Sau đó, mình sẽ xem anh ấy ký tên cho mình từng tấm một rồi quay vlog! Đến lúc đó mình sẽ đăng lên Weibo, lên trạm B và cả Tiểu Hồng Thư nữa, để mọi người xem anh ấy giỏi thế nào, hừ!"

Cô nàng nói rằng đây là lần đầu tiên Doãn Hãn Thần tham gia hoạt động cộng đồng, dù thế nào đi chăng nữa thì cô nàng sẽ nhất định đến đó.

Chỉ để góp thêm người cũng được, phô trương thanh thế cũng được, tóm lại, đây là hoạt động đầu tiên của thiếu niên sau khi bị người trên mạng mắng và chịu tủi thân nên cô nàng nhất định phải đến xem.

Mai Tử nói rồi mở group chat của fan cho họ xem: "Hiện giờ là lúc anh ấy cần được ủng hộ nhất, cậu xem đi nè, các chị em khác đều nghĩ như vậy."

Quả nhiên mọi người trong nhóm "Hội chị em trong hậu cung của Thần Đại" đang sôi nổi thảo luận.

Thậm chí còn có vài người ở xa đang bàn bạc nên lập nhóm cùng đi thế nào.

Dù sao đây cũng là hoạt động liên quan đến mỹ thuật, trong nhóm toàn là học sinh mỹ thuật nên đa số phụ huynh sẽ đồng ý.

Nhìn tin nhắn liên tục hiện lên trong nhóm, Hạ Kỳ lại nhớ đến buổi tối hôm đó, Doãn Hãn Thần đã tâm sự với cô...

Cậu ấy nói: Quả thực mình rất tự ti.

Còn câu mà cô đã nhìn thấy trong buổi phỏng vấn vừa xem: Em đang cố gắng để thích nghi.

Thật ra trong một tháng quen nhau vừa qua, ngoại trừ buổi tối hôm đó bất ngờ mất khống chế thì cậu chưa bao giờ tỏ ra yếu ớt trước mặt Hạ Kỳ

Cô còn tưởng rằng... cậu thật sự không sao cả.

Nhưng thật ra cậu đã rất khổ sở nhỉ...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!