Cậu ấy nói rằng mình tự ti...
Hạ Kỳ thoáng sửng sốt.
"Doãn Hãn Thần, cậu... cậu đừng vậy mà, cậu tốt như vậy, không có gì phải tự ti cả..."
"Cậu vẽ rất đẹp, trên mạng có rất nhiều người thích cậu, bạn của mình nói rằng cậu siêu giỏi... Hơn nữa tính cách cậu cũng tốt, vừa cẩn thận vừa tốt bụng..."
Cô gái liệt kê từng ưu điểm của cậu, từ vẽ tranh đến tính cách rồi đến ngoại hình, khen hết tất cả mọi thứ có thể khen.
Cuối cùng cô cầm di động, thật cẩn thận tổng kết: "Doãn Hãn Thần, cậu đừng tự ti."
Cô nói với di động một mình một lúc lâu, chàng trai ở đầu bên kia cứ im lặng lắng nghe mà không phản ứng chút nào.
Nếu không phải thời gian cuộc trò chuyện vẫn đang hiển thị tiếp tục, Hạ Kỳ còn nghi ngờ có phải đối phương đã cúp máy rồi không.
"Doãn Hãn Thần, cậu có nghe không?"
Sau khi không có ai đáp lại, cô gái do dự hỏi.
"Ừm, mình đây." Đọc Full Tại Truyenfull. vision
"Cảm ơn lời an ủi của cậu, mình thấy tốt hơn nhiều rồi."
Giọng nói của chàng trai vang lên qua điện thoại, nghe không khác gì ngày thường.
Sau đó lại là một khoảng im lặng kéo dài.
Hạ Kỳ biết cậu vẫn chưa cảm thấy ổn hơn, nhưng cô cũng hiểu rằng cậu không muốn nói thêm gì nữa.
Dường như thốt ra một câu "Quả thật mình rất tự ti" từ sâu thẳm trái tim đã hao hết toàn bộ dũng khí rồi... bảo cậu nói nhiều hơn thì một chữ cũng không thể thốt ra.
Đêm cuối đông, tuyết bên ngoài vẫn đang rơi.
Từ ban công của ký túc xá có thể nhìn thấy sân thể dục rộng lớn bên ngoài.
Con đường chạy bằng nhựa đỏ vừa được quét sạch lại phủ đầy tuyết trắng.
Cô gái cầm di động bằng một tay, im lặng đứng đó.
Đã qua một lúc nhưng không ai nói gì nữa.
Qua cánh cửa giữa phòng ngủ và ban công, giọng Mai Tử vang lên:
"Hạ Kỳ, cậu đứng ở ban công nửa tiếng rồi, có lạnh không? Mình và Nghê Nghê đi rửa mặt đây, cậu vào phòng gọi đi!"
"Nhanh chút nha, mười lăm phút nữa sẽ tắt đèn đó!"
Chiếc điện thoại cũ kỹ thu hết mọi âm thanh xung quanh không sót chút nào.
Thông qua mạng điện thoại, truyền toàn bộ đến thiếu niên ở hải đảo bên kia.
"Cậu gọi điện thoại ở bên ngoài à? Về phòng đi. Gần đây Nam Kinh đang hạ nhiệt độ đúng không? Cẩn thận kẻo bị cảm lạnh."
Nghe thấy giọng nói của thiếu niên, Hạ Kỳ thầm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Nam Kinh lại có tuyết rơi... cực kỳ nhiều, tiếc là mình dùng điện thoại cũ nên không chụp ảnh được."
"Không sao đâu, lần trước đã chụp rất nhiều rồi. À, lần trước Bố Bố phối giống thành công rồi đó, hiện giờ trong bụng đã có mèo con."
"Hử, đã phối giống được rồi sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!