Chương 22: Nam Kinh (10)

Tháng hai thấm thoát trôi qua, chớp mắt đã vào tháng ba.

Thời tiết mấy ngày nay ấm hơn, suýt chạm ngưỡng 20 độ, hôm qua còn có thể mặc áo mỏng chạy tới lui trên sân thể dục mà hôm nay nhiệt độ lại đột ngột giảm mạnh.

Chỉ sau một đêm, Nam Kinh lại có tuyết rơi.

Còn là trời tuyết bay lả tả, thậm chí có thể chơi đắp người tuyết và ném tuyết.

Bên ngoài trời rét như cắt, trong lớp được bật máy sưởi rất ấm.

Giờ giải lao lúc 10 giờ sáng, chủ nhiệm lớp cầm một tờ giấy A4 dán lên bảng thông báo ở cửa ra vào.

"Thành tích thi tháng đã có, tự đến xem đi."

Nói xong, thầy quét mắt nhìn cả lớp, cuối cùng dừng ở chỗ nhóm Hạ Kỳ vài giây.

Nhưng cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi xoay người ra cửa.

Ngay lập tức, cả lớp ào lên bu quanh.

Trường trung học số 1 Lăng Sơn có bài kiểm tra hàng tháng, xếp hạng toàn trường và công bố thành tích trước cả lớp.

Trường học làm vậy nhằm nắm bắt tình trạng học tập của học sinh theo từng giai đoạn, cũng để cho học sinh duy trì sự căng thẳng, không thả lỏng lười biếng.

Nhóm Hạ Kỳ có tổng cộng sáu người bao trọn bàn trước và bàn sau, lần nào Trần Chí Trạch cũng là người xông pha chiến đấu, chen vào tận bên trong để chép lại thành tích.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Hạ Kỳ cảm thấy mình thi khá tốt trong kỳ thi tháng lần này, hầu hết các câu hỏi cô đều làm được.

Cô có thể dự đoán được điểm đại khái của mỗi môn, phát huy rất ổn định.

Nhưng trước khi rời đi, chủ nhiệm lớp liếc nhìn bọn họ làm cô hơi lo lắng...

Chẳng lẽ cô thi không tốt sao...?

Cô gái ngồi bên cửa sổ không khỏi lo lắng siết chặt hai tay thành nắm đấm.

Đang nghĩ ngợi lung tung, Trần Chí Trạch đã chen ra khỏi đám đông, trong tay còn cầm theo giấy bút.

Chàng trai vốn luôn hoạt bát cởi mở lúc này lại đặc biệt im lặng.

Cậu ta không nói một câu nào trong suốt cả đường trở về.

"Sao vậy, Trần Chí Trạch?" Mai Tử lo lắng túm tay áo cậu ta.

Trần Chí Trạch lắc đầu, chia giấy thành hai nửa rồi đặt lên bàn bọn họ: "Đây là của bàn các cậu."

Sau đó, cậu ta lặng lẽ trở về chỗ ngồi ở hàng sau, thấp giọng nói: "Anh Thời ... của bàn chúng ta nè."

"Gì vậy chứ... Sao còn chia thành hai tờ? Chẳng phải bình thường toàn chép chung một tờ à?"

Mai Tử nhỏ giọng nói.

Hạ Kỳ thò lại xem phiếu điểm.

Trần Chí Trạch viết chữ như chó bò vậy, trên giấy viết:

Hạ Kỳ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!