*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tết Nguyên Tiêu, Hạ Kỳ đến thăm nhà bà nội.
Ông bà cô sống trong một căn nhà tập thể cũ ở khu phố nhộn nhịp Tân Nhai Khẩu*.
(*) Tân Nhai Khẩu: nằm ở khu vực trung tâm Nam Kinh. Đây là trung tâm thương mại nổi tiếng ở Trung Quốc với lịch sử hàng thế kỷ và được mệnh danh là "Doanh nghiệp số 1 Trung Quốc".
Bên trong khoảng sân tường trắng gạch đỏ là mấy căn nhà lầu nhỏ.
Giữa trung tâm thành phố đầy những tòa nhà cao tầng san sát, nơi này đặc biệt yên tĩnh.
"Bé yêu đến rồi sao?"
Hạ Kỳ vừa vào sân đã thấy ông bà ngoại đứng đợi sẵn trước cổng.
Cô gái đeo cặp sách cười ngọt ngào: "Bà nội, ông nội."
Ông nội lập tức cầm cặp sách của cô: "Vất vả lắm mới được nghỉ mà còn phải làm bài tập à. Để ông xem cặp sách có nặng không nào."
Thật ra Hạ Kỳ không mang theo thứ gì, chỉ có một cuốn vở chép lại đề sai, hai bộ đề thi và Kindle để đọc sách.
"Kỳ thi sẽ diễn ra vào tháng tư nên cháu phải làm bài mỗi ngày ạ."
Cô vừa trả lời vừa nắm tay ông bước vào nhà.Hạ Kỳ ở nhà bà nội cả một ngày.
Cô chiếm bàn sách của ông mình, nằm nhoài dưới đèn bàn làm bài tập.
Ông nội đeo kính viễn thị, ngồi trên sô pha đọc sách xem báo.
Lúc chiều, ánh nắng trong phòng sách rất đẹp, bà nội ngồi bên cạnh hai ông cháu thêu một chiếc túi thủ công.
Đồng hồ trên tường quay một vòng rồi một vòng nữa...
Ánh mặt trời chiếu vào phòng càng lúc càng nghiêng, màu sắc càng thêm rực rỡ.
Đồng hồ điểm ba lần "Đong đong đong" vào lúc 5 giờ, bà đặt đồ trong tay xuống nói: "Ba mẹ cháu nói tối nay sẽ xin nghỉ một tiếng, chắc 6 giờ kém sẽ đến. Bà đi hấp bí đỏ nhé, mẹ cháu cố ý dặn bà tối nay muốn ăn bí đỏ. Cháu muốn ăn món gì khác không? Sáng hôm qua ông nội cháu ra ngoài mua được mấy củ khoai lang, ông bà hấp hai củ rồi, vừa mềm vừa ngọt."
Cô gái xoay bút chì, nói: "Có ạ, bà nội hấp thêm hai củ đi, ba cháu cũng thích ăn lắm."
"Được, để bà hấp cho mấy đứa, hấp nhiều một chút, ăn không hết thì cho ba mẹ cháu mang về bỏ tủ lạnh."
Ông nội im lặng nãy giờ chợt đẩy mắt kính nói: "Không cần nấu cơm mới đâu, rang phần dư từ buổi trưa đi, mọi người ăn chung. Không đủ thì còn bánh trôi mà."
"Ừ, được đấy, nghe ông."
Hạ Kỳ vừa học được cách nấu ăn, cũng đã làm gần xong đề thi nên cô đi theo bà vào phòng bếp phụ giúp.
Một mình cô đi giúp chưa đủ, còn muốn nắm tay ông nội cùng đi.
Ông nội xuất thân từ một gia đình giàu có và khá truyền thống. Tuy đã sống hơn nửa đời nhưng có lẽ ông vẫn chưa từng vào phòng bếp bao giờ.
Ông lão vốn là người hiểu biết sâu rộng, nói đạo lý không ngớt mà lại luống cuống tay chân trong lần đầu bị cháu gái kéo vào bếp.
"Ông gọt vỏ còn không nhanh bằng bé yêu của chúng ta nữa."
"Đúng là mở miệng nói dối mà, tôi đã gọt được bốn trái rồi mà bé mới gọt xong một trái. Mấy việc khác tôi không làm được, chẳng lẽ tôi còn không biết gọt vỏ sao? Lần nào bà bị bệnh mà tôi không gọt lê cho bà."
Hạ Kỳ ngẩng đầu thì nhìn thấy bà nội đang chớp mắt ra hiệu với ông.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!