Giữa trưa, Hạ Kỳ bật video call, vừa nấu ăn vừa nói chuyện với Doãn Hãn Thần.
"Mướp cắt lát, để ý ngón tay. Chậm một chút, đừng vội."
"Được..."
"Có ăn hành gừng tỏi không?"
"Ăn... Có cần phải băm nhỏ không?"
"Khỏi băm, mình nhìn sợ lắm, cậu cắt lát hành tỏi, gừng cắt sợi đi. Cắt chậm một chút..."
"... Được."
Sau khi cắt xong toàn bộ, cô nhắm camera vào thớt gỗ cho cậu xem.
Nhận được một câu "Không tệ."
"Đập trứng vào thành bát rồi đổ vào... Ừm đúng rồi, đập hai quả. Cho mình xem muỗng cà phê nhà cậu, dùng ngón tay so kích thước... Bỏ nửa muỗng cà phê muối."
"Tiếp theo khuấy đều."
"Bật máy hút mùi lên."
"Bật bếp làm nóng chảo, đưa chảo lên mình xem... Được rồi, đổ dầu vào."
"Cầm chặt cái xẻng, cho hành gừng tỏi vào đảo đều."
...
Tiếng dầu xèo xèo vang lên trong bếp hòa với âm thanh ù ù của máy hút mùi.
Chẳng bao lâu, mùi hương đã tràn ngập trong căn bếp nhỏ.
Hạ Kỳ làm từng bước một theo lời thiếu niên hướng dẫn trong tai nghe, đổ trứng gà vào, đảo đều, bỏ thêm mướp,.
Dùng muỗng thêm xì dầu, tương đen vào rồi bỏ thêm một trái ớt đỏ cắt nhỏ.
Không bao lâu sau, một dĩa trứng xào mướp được đặt lên bàn.
Cô gái bày đồ ăn lên bàn, nấu thêm một gói canh rau chân vịt, xới một chén cơm rồi giơ ngón tay làm dấu chữ V trước camera.
"Doãn Hãn Thần, mình làm xong rồi!"
Trong giọng nói chứa sự hưng phấn không giấu được.
Thiếu niên mím môi cười: "Ừ, giỏi quá, nếm thử xem hương vị thế nào đi."
Hạ Kỳ gắp một đũa mướp hương bỏ vào miệng, mắt sáng rực lên, giơ ngón tay cái: "Ăn ngon lắm!"
"Cậu mau ăn đi. Mẹ mình cũng nấu cơm rồi, đang chờ mình về ăn."
"Hở? Cậu về Đảo Tây à?"
"Đúng rồi, Bố Bố và A Quý phải ở lại cửa hàng thú cưng một đêm, ngày mai mình sẽ đón nó về nhà."
Đang nói chuyện, cô nghe thấy một tiếng còi tàu thật dài từ tai nghe truyền đến.
Có người nói: "Phải lên thuyền rồi, lại đây xếp hàng đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!