Ngày 9 tháng 2, mùng chín tháng giêng âm lịch, lớp 11 và lớp 12 bắt đầu khai giảng.
Sau bữa trưa, ba mẹ Hạ Kỳ cùng nhau chở cô đến trường.
Ký túc xá hơn nửa tháng không có người, vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi mốc.
Trong không khí còn có thể nhìn thấy rất nhiều bụi.
"Khụ khụ, đợi Mai Tử và Nghê Nghê đến rồi tụi con cùng dọn dẹp."
Cô gái vừa quạt bụi gần mũi vừa kéo hành lý đi vào trong.
Ba đặt đệm chăn lên giường của cô, chiếc giường đã lâu không chất đồ phát ra một tiếng "cọt kẹt".
"Trên giường cũng toàn là bụi, con lau giường mình trước đi, đợi các bạn đến thì cùng quét dọn những thứ khác."
Hạ Kỳ ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, con biết rồi ba. Một lát nữa con sẽ lau."
Mẹ cô cũng dặn dò: "Nhớ lau bên trong tủ nữa, đợi tủ khô rồi hẵng để quần áo vào. Gói chống ẩm trong rương hành lý, con nhớ để vào tủ và gầm giường."
Thấy bà sắp lải nhải một tràng dài, Hạ Kỳ vội đẩy bà ra bên ngoài: "Con biết rồi mà mẹ, đây cũng đâu phải lần đầu tiên khai giảng, con sẽ chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Ba mẹ mau về đi, buổi chiều còn phải đi làm nữa mà. Con tự lo được."
Mẹ bất đắc dĩ cười: "Được rồi được rồi, ba mẹ đi ngay đây. Con ở trường phải chăm sóc bản thân thật tốt, ba đã nạp tiền vào thẻ trường và thẻ điện của con rồi, mỗi ngày nhớ ăn đúng giờ, mẹ và ba sẽ đón con về nhà vào tối ngày 13."
Hạ Kỳ sửng sốt: "Tụi con... được nghỉ vào tối ngày 13 ạ? Hôm đó không phải là chủ nhật sao?"
"Đúng vậy, nhà trường đã lấy ý kiến của các phụ huynh trước đó và đổi ngày nghỉ sang ngày 14, 15 để các con về nhà ăn Tết Nguyên Tiêu. Hai ngày trước đã thông báo trong nhóm Wechat rồi, có phải con lại không xem tin nhắn trong nhóm không?"
Hạ Kỳ im lặng... Đọc Full Tại Truyenfull. vision
Mỗi lớp đều có một nhóm lớn, trong nhóm có phụ huynh và học sinh.
Nếu giáo viên có bất kỳ thông báo tạm thời nào cho phụ huynh đều sẽ gửi vào nhóm Wechat.
Quả thực cô đã thấy một thông báo được gửi vào nhóm... nhưng nó hơi dài, có danh sách đồ dùng, bài tập,... Cô chỉ đọc lướt qua những phần liên quan đến việc học và sinh hoạt, còn lại thì không để ý nhiều.
Không ngờ lại đúng lúc bỏ qua tin nhắn về ngày nghỉ.
Mẹ thấy cô không vui lắm, mỉm cười nhéo mặt cô, dịu dàng hỏi: "Sao vậy, con thấy khó chịu vì đột nhiên biết mình phải học năm ngày à? Không giống phong cách của Kỳ Kỳ nhà chúng ta nhỉ. Hay là... ban đầu con có kế hoạch gì nhưng giờ bị đảo lộn rồi?"
Một câu hỏi vô tình lại chạm đúng vào điểm yếu.
Mặt cô gái ửng đỏ, vội vàng lui về sau một bước.
Sau đó, cô cúi đầu tránh ánh mắt mẹ, nhỏ giọng nói: "Không có..."
"Hử? Không có thật à? Sao mẹ lại cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy?"
Cả khuôn mặt Hạ Kỳ lập tức đỏ bừng.
Cô vội đẩy ba mẹ mình ra khỏi phòng: "Không có, thật sự không có! Ba mẹ mau về đi mà."
Nói xong, cô hoảng loạn đóng cửa "Rầm" một tiếng.
Cách âm của ký túc xá không tốt, dù cách một cánh cửa nhưng cô vẫn có thể nghe rõ mọi thứ.
Giọng nói trêu ghẹo của mẹ vang lên từ bên ngoài:
"Em đoán chắc chắn con bé có chuyện gì đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!