Buổi tối, Hạ Kỳ ngồi trước bàn lật từng trang trong sổ ghi lỗi sai, ôn lại kiến thức liên quan.
Thỉnh thoảng cô sẽ lật sách tra cứu một chút, những chỗ không nhớ rõ lắm thì sẽ viết vào một tấm card.
Đầu tiên là Toán, sau đó là Vật lý và Hóa học, cuối cùng là Tiếng Anh và Ngữ văn.
Trang giấy được lật phát ra tiếng "sột soạt". Ngoài đi uống nước, cô gái vẫn luôn vẫn giữ tư thế tập trung, không di chuyển một chút nào.
9 giờ 40, cuối cùng cô cũng ôn tập hết những nội dung cần ôn.
Cô xâu tấm card đã viết vào dây kim loại, dùng bút marker viết một dòng "ngày 6 tháng 2" thật lớn lên đó, để dành để ôn tập và củng cố lại vào ngày mai.
Sau khi đã làm xong mọi việc, đúng 10 giờ, cô gửi cho Doãn Hán Thần một tin nhắn: [Mèo con ló đầu ra. jpg]
Cô suy nghĩ rồi gửi thêm một tin nhắn thoại: "Phần thưởng của mình đâu?"
Kết quả, bên kia cứ liên tục hiển thị "Đang nhập".
Từ khi bọn họ bắt đầu gọi điện để trò chuyện, Doãn Hãn Thần đã rất lâu không trong trạng thái "Đang nhập" liên tục thế này.
Là... món quà như thế nào?
Bỗng nhiên Hạ Kỳ thấy hơi mong chờ.
Tranh vẽ? Hay là thứ gì khác...?
Nhưng cô đợi một lúc lâu, hộp thoại chỉ xuất hiện hai chữ:
Doãn Hãn Thần: [Lỡ hẹn.]
Cả người Hạ Kỳ toàn là: ???
Lỡ hẹn, lỡ hẹn...?
Cô gõ chữ "cạch cạch" trên màn hình: [Doãn Hãn Thần, điện thoại của cậu bị trộm à?]
Đây không giống lời người này có thể nói một chút?
Hơn nữa, sao cậu lại đột nhiên bắt đầu gõ chữ? Nhìn thế nào cũng thấy đáng nghi.
Ngay sau đó, một cuộc gọi hiện lên trên màn hình.
Nhưng chỉ reo một hồi rồi ngắt, sau đó cậu hỏi cô trong hộp thoại: "Có tiện không?"
Hạ Kỳ vô thức gọi lại ngay.
Khoảnh khắc cuộc gọi được kết nối, cô có thể nghe rõ tiếng cười chưa kịp ngừng lại của chàng trai.
Cô gái mím chặt môi...
Sau đó, cô thở dài nặng nề một hơi, chất vấn: "... Doãn Hãn Thần, có phải cậu lại lén cười mình không?"
Đầu bên kia lập tức phản bác: "Đương nhiên là không."
Mặt Hạ Kỳ lạnh tanh: "Ồ. Nhưng cậu nghẹn cười đến nỗi phát ra tiếng rung luôn rồi, cậu có biết không?"
"Xin lỗi xin lỗi, lần sau mình nhất định sẽ nghẹn tốt hơn một chút."
Cậu vừa nói "lần sau nhất định" vừa cười "Phì" một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!