Chương 13: Nam Kinh (1)

Cậu ấy nói: Doãn Hãn Thần, có rất nhiều người thích cậu, cậu chu đáo như vậy, tốt bụng như vậy, trông cũng rất đẹp trai nữa.

Cậu ấy nói: Doãn Hãn Thần, cậu đừng tự ti.

Đó là những lời hay nhất mà tôi từng được nghe.

- Trích từ sổ ghi chép của Doãn Hãn ThầnNgày 3 tháng 2, mùng 3 Tết, cuối cùng cả nhà Hạ Kỳ cũng bước lên máy bay về Nam Kinh.

Cô chụp cánh máy bay ngoài cửa sổ, đăng lên vòng bạn bè:

[Tạm biệt Tam Á, hẹn gặp lại Đảo Tây.]

Trong nhóm bạn thân, Mai Tử và Nghê Nghê lập tức nhắn tin cho cô.

[Mai Mai Tử: Hạ Kỳ Kỳ, lên đường bình an! Cá voi xanh bự hoan nghênh cậu trở về!]

[Nghê Nghê Tử: Lên đường bình an, về rồi nhớ hẹn ăn cơm nhé. Thuận tiện giảng bài tập cho mình, có mấy đề mình không chắc lắm.]

[Mai Mai Tử: Cái gì? Vậy mà cậu lại lén lút học sau lưng mình ư? Lúc nào? Chẳng phải mỗi ngày chúng ta đều tám nhảm với nhau sao?]

[Nghê Nghê Tử: Ngại quá đi, mình vừa tám nhảm vừa làm bài tập. Hơn nữa mình cũng không tám nhảm suốt 24 giờ nhé.]

[Mai Mai Tử: Gấu ngồi xổm trong góc. jpg, chỉ có mình là vai hề thôi.]

Nhóm trò chuyện rất sôi nổi nhưng Hạ Kỳ lại không có tâm trạng tham gia.

Hôm nay thời tiết Tam Á hơi âm u, dự báo thời tiết nói rằng xác suất buổi chiều sẽ đổ mưa là 60%.

Cả sân bay đều âm u theo, những đám mây dày đặc che phủ trên đỉnh đầu.

"Các hành khách thân mến, rất vui vì bạn đã lựa chọn Hãng hàng không Hải Nam. Máy bay sẽ cất cánh sau mười phút nữa, vui lòng thắt dây an toàn cẩn thận, chỉnh lưng ghế thẳng lại, cất khay bàn ăn đi và xác nhận xem tấm che nắng đã mở ra chưa..."

"Dear all passengers, welcome to Hainan airlines, the plane will depart in 10 minutes, please fasten your seat belts..."

Tiếng thông báo của tiếp viên vang lên trong khoang máy bay.

Điện thoại của Hạ Kỳ vẫn đang mở hộp thoại trò chuyện của Doãn Hãn Thần.

Tin nhắn trong nhóm bạn thân lần lượt hiện lên trên thanh thông báo trên cùng.

Di động rung lên "ong ong".

"Kỳ Kỳ, di động phải chuyển sang chế độ máy bay, chúng ta sắp bay rồi." Mẹ ngồi bên cạnh nhắc nhở: "Con định nhắn tin cho người bạn ở tiệm sách à? Được mà, cứ nói với bạn ấy là con đang về rồi. Gửi nhanh đi, bây giờ còn kịp."

Hạ Kỳ cử động đầu ngón tay, nhanh chóng cúi đầu đánh một câu vào hộp thoại:

[Doãn Hãn Thần, mình lên máy bay rồi, sẽ cất cánh ngay.]

Ngay khi tin nhắn được gửi đi, hộp thoại hiện lên một câu:

[Doãn Hãn Thần: Đã lên máy bay chưa? Lên đường bình an nhé, nhớ nhắn tin cho mình sau khi hạ cánh.]

Hạ Kỳ nhìn hai tin nhắn gần như được gửi đi cùng lúc, đôi mắt chớp chớp...

Đầu ngón tay nhanh chóng lại gõ một dòng chữ: [Doãn Hãn Thần, sau khi mình về Nam Kinh thì chúng ta viết thư nhé.]

Nhưng khi đầu ngón tay sắp chạm vào nút gửi, cô lại chần chừ.

Có nên gửi không...?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!