Chương 10: Đảo Tây (10)

Di động lại rung một tiếng...

Bàn tay buông thõng bên người của cô gái khẽ động, những ngón tay cầm di động siết chặt lại.

Một lúc lâu sau, cô mới dần bớt xấu hổ, bấm vào màn hình di động.

Ở giữa là một khung thông báo màu xanh, hiển thị: [Doãn Hãn Thần đã gửi một tin nhắn thoại, bấm vào để xem.]

Sau khi mở ra, giọng của chàng trai từ loa vang lên: "Sao vậy? Có chuyện gì sao?"

Giọng điệu vẫn dịu dàng như trước.

Hạ Kỳ: [Xin lỗi nhé, mình không cẩn thận ấn nhầm...]

Hạ Kỳ: [À, trước đó cậu có nói rằng cậu đang livestream nên mình đã tìm kiếm trên mạng một chút... nhìn thấy sinh nhật của cậu vào mùng ba Tết hả?]

Cô gái cầm di động chậm rãi gõ chữ, khuôn mặt hơi ửng hồng.

Ở trên cùng của hộp thoại hiển thị "Đang nhập... ", nhưng lại chậm chạp không có tin nhắn nào.

Hạ Kỳ căng thẳng s* s**ng ốp di động, móng tay vô thức cào cào, liên tiếp phát ra những âm thanh chói tai.

Có phải cậu ấy tức giận không...

Có phải cậu ấy không thích người khác tìm kiếm cậu ấy trên mạng?

Cậu ấy thấy khó chịu sao?

Ngay lúc này, chàng trai gửi tin nhắn đến, vẫn là tin nhắn thoại:

"Ừ, nhưng mình ăn sinh nhật âm lịch, nên thật ra là mùng hai."

"Vậy chắc là ngày mốt."

Ngày mốt... là ngày bọn họ rời đảo. Đọc Full Tại Truyenfull. vision

Cô gái chạy chân trần ra ngoài, đẩy cửa hỏi: "Ba ơi, ngày mốt mình đi chuyến tàu mấy giờ?"

"Nghe tiệm sách nói có hai chuyến rời đảo, buổi sáng 7 giờ rưỡi và buổi chiều 2 giờ rưỡi, ba mẹ tính ngồi chuyến 7 giờ rưỡi, mẹ con muốn đến cửa hàng miễn thuế xem thử. Đến lúc đó chỉ cần gọi xe nhờ tài xế chở hành lý về khách sạn, còn mình đi tay không. Nếu con muốn đến khách sạn học tập cũng có thể về khách sạn cùng tài xế."

Mẹ cũng thò đầu qua: "Con gái có dự định gì khác à? Mẹ có thể điều chỉnh lịch trình một chút."

Hạ Kỳ hơi dừng lại rồi lắc đầu: "Không có ạ, ba mẹ cứ đến cửa hàng miễn thuế chơi đi."

Cô nhớ rõ, ngày đầu tiên đến Hải Nam mẹ cứ nói mãi, nói là đã hứa mua mỹ phẩm miễn thuế giúp mấy chị em.

Mẹ nhìn thấy cô do dự, không khỏi nói thêm một câu: "Vậy con muốn làm gì thì phải nói với mẹ nhé, có đi cửa hàng miễn thuế hay không đều được. Thật ra ba con cũng không muốn đi lắm đâu."

Hạ Kỳ bị mẹ chọc cười, vội xua tay: "Thật sự không có mà mẹ, con chỉ muốn hỏi lịch trình, xem xem ngày đó có kế hoạch gì."

Nói xong, cô về phòng ngủ đóng cửa lại.Đi lúc 7 giờ rưỡi sáng à...

Hạ Kỳ ngồi dưới đèn bàn, ngơ ngác sững sờ.

Trong đàn lại xuất hiện tin nhắn:

[Mai Mai Tử: @Kỳ Kỳ Tử, bảo bối cậu đâu rồi! Sắp qua năm mới rồi, cậu không cùng những người bạn tốt của cậu chào đón năm 2022 sao!]

[Nghê Nghê Tử: @Kỳ Kỳ Tử, đừng vì xấu hổ mà bỏ lỡ năm mới chứ! Đã nói ba năm trung học phải cùng nhau đón 0 giờ mà? Bây giờ mới là năm thứ hai mà đã muốn bỏ cuộc rồi sao?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!