Tờ đăng ký trong tay bị Từ Trường Lẫm siết chặt, cậu khẽ nhíu mày, còn chưa kịp mở miệng thì Lâm Niệm đã vội vàng rụt tay về.
Bàn tay đột ngột mất đi hơi ấm, ánh mắt Giang Dữ hơi tối lại nhưng không nói gì.
"Có chuyện gì vậy?" Lâm Niệm đứng dậy, nhận lấy tờ giấy trong tay Từ Trường Lẫm, "Cần điền gì sao?"
"Ừ." Từ Trường Lẫm cụp mắt, chỉ lên những ô mục, "Là bảng đăng ký cho hội thao. Cậu xem muốn tham gia mục nào không? Cô Triệu bảo tốt nhất cả lớp ai cũng nên tham gia một ít."
Lâm Niệm nhìn theo ngón tay cậu. Đây không phải hội thao bình thường mà là kiểu hội thao vui nhộn quy mô khá lớn.
Cô mới liếc qua một lượt thì Trần Âm Lạc không biết từ đâu nhào ra, thân mật khoác tay cô.
"Niệm Niệm, cô giáo tiếng Anh nhờ cậu qua sắp xếp lại bài thi, chỉ mấy phút thôi." Nói xong, cô ấy liếc nhìn bảng đăng ký, "À đúng rồi, tụi mình cùng đăng ký thi đi bộ ba chân nhé."
"Ừ." Lâm Niệm gật đầu, điền tên xong định trả lại cho Từ Trường Lẫm.
"Mỗi một mục thì hơi ít đấy, hay thêm mục chạy nữa đi? Tụi mình tham gia cùng nhau." Trần Âm Lạc ngăn lại, chỉ vào một dòng, "Hay tham gia tiếp cái này nhé, chạy tiếp sức 4x800m, không mệt lắm, cũng không cần tăng tốc. Thấy sao?"
Lâm Niệm hơi do dự: "Nhưng mình chạy yếu lắm."
Từ nhỏ cô đã chẳng có năng khiếu thể thao, dù từng gượng ép tham gia cũng toàn xếp cuối lớp.
"Chạy thì luyện là được mà." Từ Trường Lẫm đứng bên im lặng nãy giờ lên tiếng, đáy mắt còn thấp thoáng chút mong đợi, "Tôi sáng tối đều luyện chạy, có thể dẫn cậu chạy cùng."
Lúc này đã tan học, trong lớp lác đác vài nhóm bạn, phần lớn đã ra về, thỉnh thoảng có người đi ngang còn lén liếc nhìn mấy người họ.
Giang Dữ chẳng nói gì, tựa lưng lên ghế, mắt đen sâu thẳm hơi lạnh lùng nhìn ba người đang chăm chú điền bảng đăng ký.
"Nhưng mà…" Lâm Niệm vẫn lưỡng lự.
"Đi mà Niệm Niệm." Trần Âm Lạc len lén liếc về góc lớp, nơi một nam sinh đang cúi đầu làm bài, tai hơi đỏ lên, giọng cũng nhỏ lại ghé sát tai Lâm Niệm, "Coi như giúp mình một lần nhé? Tờ đăng ký này là do lớp phó thể Dữ quản, nếu không đủ người cô sẽ trách Triệu Điển thì sao?"
Cả lớp ai cũng biết Trần Âm Lạc thích lớp phó thể Dữ Triệu Điển, ngay cả Lâm Niệm mới chuyển đến cũng thường nghe bàn tán về họ.
Dưới ánh mắt mong mỏi của Trần Âm Lạc, cuối cùng Lâm Niệm cũng đồng ý.
Chỉ là cô thấy hơi lạ, sao Triệu Điển có thể thản nhiên ngồi đó làm bài, còn chuyện này để Trần Âm Lạc chạy ngược chạy xuôi?
Lâm Niệm vừa điền xong, Trần Âm Lạc liền giật tờ quăng cho Tôn Tề Thiên đang chơi game bên cạnh: "Này, Tôn Tề Thiên, cậu cao gần mét chín mà không xấu hổ à? Điền đi!"
Thật ra Giang Dữ dù xét về dáng người hay chiều cao đều hợp tham gia hơn Tôn Tề Thiên nhiều, ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu cô thì bị vẻ mặt u ám của Giang Dữ dập tắt ngay.
Tôn Tề Thiên lười biếng liếc qua tờ giấy, cầm lên phẩy phẩy trên không, giọng đầy khinh thường: "Cái quái gì vậy, bỏ đi, không tham gia."
Tờ đăng ký bỗng bị ai đó rút mất, Tôn Tề Thiên quay lại thì thấy Giang Dữ đang một tay đút túi, tựa lưng lên ghế, cúi mắt nhìn tờ giấy.
"Còn thiếu bao nhiêu mục?"
Giọng nói trầm thấp, khàn khàn, nghe bình thản đến mức chẳng mang theo chút cảm xúc nào.
Xung quanh im phăng phắc, chẳng ai ngờ Giang Dữ lại lên tiếng hỏi chuyện này.
Vài giây sau, cậu mới lười biếng ngước mắt liếc nhìn Trần Âm Lạc, cô nàng lúc này mới giật mình, vội đáp: "À, còn thiếu nhiều lắm. Giang Dữ, cậu tham gia hả? Tùy cậu chọn đi, một mục cũng được."
Nói rồi, cô theo bản năng liếc Lâm Niệm, bổ sung thêm: "À, phải rồi. Tới lúc luyện tập thì các nhóm nam nữ đều tập chung trên sân đấy."
Giang Dữ hờ hững "Ừ" một tiếng, lạnh nhạt liếc Từ Trường Lẫm rồi mới thả ánh mắt lười nhác trở lại tờ giấy, tiện tay cầm bút ký tên vào hai ô.
Chính là đi bộ ba chân và tiếp sức, mà tên Từ Trường Lẫm cũng ở đầu danh sách hai mục đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!