Tác giả: Lưu Thủy Thủy | Chuyển ngữ: Bunbun
————Chương 34
Cả hai hôn hít xong, sờ mó xong, lột sạch quần áo luôn rồi, bỗng tự dưng động tác của Hải Tam Nhi dừng khựng, ẻm lúng túng nhìn mình, đầu tiên Lục Huề nhìn lại Hải Tam Nhi đầy nghi ngờ, sau đó hắn bừng tỉnh hiểu ra, đây là lần đầu tiên Hải Tam Nhi giao phối với mình trong hình dạng con người, lúc làm nhân ngư chẳng cần ai dạy vẫn mượt như bơ, biến thành người xong thì lại lóng ngóng.
Lục Huề định bảo để mình triển cho, ai ngờ Hải Tam Nhi lại dí vào bên tai hắn rên rỉ, hơi thở nóng ẩm phả thẳng vào dái tai hắn,
"Ưm... Lục Huề... Lục Huề..."
Âm thanh khiến Lục Huề ngứa ngáy trong họng, Hải Tam Nhi dính như kẹo kéo, đè trên người hắn ưỡn ẹo lên xuống, đồ ăn nãy vào bụng bị ẻm chèn cho phun ra mất, Lục Huề không thể chịu được nữa phải ấn đầu Hải Tam Nhi ngăn lại, Thôi thôi.
Rõ ràng có phải nhân ngư nữa đâu mà vẫn khiêu dâm thế, đúng là bản tính khó dời.
Lặn lội cả ngày, Lục Huề chỉ muốn xong sớm đi ngủ sớm, đành phải chịu thua tay cầm tay dẫn dắt Hải Tam Nhi, Hải Tam Nhi học những thứ khác cứ ngơ ngơ nhưng riêng vụ giao phối thì nói phát cậu hiểu ngay nhé.
Trưa ngày hôm sau Lục Huề mới đỡ eo thức dậy, trông thấy Hải Tam Nhi bên cạnh đang say giấc ngon lành bèn nhắm thẳng vào cái mông cậu đạp cho một phát, Hải Tam Nhi choàng tỉnh song cũng chẳng tức tối, cậu dụi mắt, mái tóc xoăn rối bù, cậu hỏi: Sao thế ạ?
Lục Huề mới dậy đang hơi cọc, nhìn Hải Tam Nhi ngáy tít thò lò nên khó ở thế thôi, nhưng Hải Tam Nhi mặt mũi vô tội hỏi hắn sao thế ạ làm hắn tắt đài, người như bị đơ, mãi lâu sau mới lấp liếm bừa một câu,
"Sao sao cái gì? Dậy còn ra đường."
Hai người đánh răng rửa mặt một lượt rồi thay quần áo mới, cả hai chả mang hành lí gì, ngoài quần áo để còn thay đổi ra thì quý báu nhất là túi tiền xu vàng, Lục Huề cất nó vào cùng chỗ quần áo rồi dẫn Hải Tam Nhi xuống trả phòng.
Giữa ban ngày, phố đèn đỏ thiếu đi ánh đèn đỏ làm nền trông tử tế hơn hẳn, ngoài thành phần chèo kéo khách thì đầu đường cuối ngõ còn đầy hội nghiện ngập tụ tập, ai nấy đều phải cảnh giác, kể cả đám này móc nối giải quyết được thì Lục Huề cũng chẳng muốn mở miệng nói chuyện với họ.
"Mình lên phố thử vận xem nào."
Thành phố lớn với nguồn thu chính đến từ du lịch tấp nập xô bồ hơn thị trấn nhỏ trước đó hội Lục Huề từng ở nhiều, rời khỏi khu đèn đỏ, đâu đâu cũng là cao ốc ngất ngưởng, xe cộ nhộn nhịp, cá nhà quê chưa trải sự đời làm gì đã chứng kiến nhiều nhà cao tầng thế, cậu ngửa sắp vẹo cả cổ, ngó bên nọ nghía bên kia, mấy lần còn suýt bị xe đâm phải.
Tài xế thò đầu khỏi cửa sổ mắng té tát về phía Hải Tam Nhi, Hải Tam Nhi chôn chân tại chỗ chẳng hiểu mô tê gì, xét ra thì Hải Tam Nhi sai trước, Lục Huề muốn chửi lại cũng thấy hơi sượng, đành kéo cổ tay Hải Tam Nhi lùi vào.
"Để ý xe cộ, bị nó đâm phải là gãy tay được ấy chứ."
Hóa ra nguy hiểm vậy cơ à, Hải Tam Nhi biết điều khoác lấy cánh tay Lục Huề ôm chặt, chỉ sợ có xe đâm phải mình, cậu nhỏ giọng hỏi Lục Huề, Giờ mình đi đâu ạ?
Nếu xin làm giấy tờ ở cơ quan chính quy, hai người không có thư giới thiệu thì khỏi phải thủ tục quy trình gì mà bị trục xuất về nước trước luôn ấy, Lục Huề cũng đang rối đây, bỗng Hải Tam Nhi bấu vào cánh tay hắn.
"Anh trông kìa Lục Huề, sao biển với cá voi."
Lục Huề nhìn sang theo hướng Hải Tam Nhi chỉ, ấy là quầy thông tin của một tổ chức bảo vệ môi trường đặt trong công viên, trên poster có hình sao biển và cá voi, có thể Hải Tam Nhi không biết chữ nhưng cậu nhận ra được các động vật dưới đáy biển.
"Cái đấy là làm gì thế ạ?"
Hải Tam Nhi hỏi, còn vừa nói vừa kéo Lục Huề lại gần.
Lục Huề cũng để kệ cậu, bước theo Hải Tam Nhi, giải thích:
"Tổ chức xã hội bảo vệ môi trường, hoạt động tình nguyện, kêu gọi mọi người bảo vệ môi trường biển đó."
Lại còn bảo vệ môi trường biển kìa, Hải Tam Nhi cực kì hào hứng.
Người dân sống ở thành phố lớn bận bịu với kế sinh nhai, người qua đường đều vội vã gấp gáp, gần như chẳng ai chịu dừng chân trước quầy trưng bày, cũng toàn xa lạ thờ ơ trước việc bảo vệ môi trường biển, vậy nên khi thấy Hải Tam Nhi và Lục Huề tiến vào quầy thì hai nhân viên công tác vừa mừng rỡ vừa nhiệt tình lắm.
Đầu tiên hai nhân viên tường thuật về tình hình môi trường sinh thái biển hiện nay, sau đó giới thiệu với Lục Huề và Hải Tam Nhi về hoạt động hàng tuần của họ, dù là tình nguyện thôi song tổ chức bảo vệ môi trường cũng xin được tài trợ, các hoạt động đều có trợ cấp.
"Hai anh có muốn ghi lại phương thức liên lạc và địa chỉ không ạ, nếu quan tâm thì cuối tuần hai anh có thể cùng tham gia hoạt động làm sạch đại dương của bên em, đóng góp sức mình cho sự nghiệp bảo vệ môi trường được chứ ạ?"
Lục Huề chưa kịp nói gì thì Hải Tam Nhi đã nhanh nhảu giơ tay, Có quan tâm! Ở đâu mà chả là tổng vệ sinh biển cả, cậu quan tâm quá luôn ấy chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!