Tác giả: Lưu Thủy Thủy | Chuyển ngữ: Bunbun
————Chương 18
Ấy?
Bộ não nhân ngư vẫn chưa lĩnh hội được ngữ pháp chửi mắng của Lục Huề, cậu chưa kịp nghĩ ngợi hẳn hoi thì Lục Huề đã quay người đi về phía cửa hiệu.
Rõ ràng vừa nãy còn đang khẩn trương nóng lòng gọi tên mình thế mà, sao nháy mắt đã lờ cá bỏ đi rồi, lật mặt cứ như lật bánh tráng ấy, Hải Tam Nhi không dám lần khần chỉ lo bị Lục Huề cho tụt lại, vội vàng đuổi theo.
"Anh vẫn đang giận hả?"
Hải Tam Nhi tò tò theo sau Lục Huề không khác gì cái đuôi, cậu cứ cảm giác Lục Huề còn bực hơn sao ý, nhưng cái vụ trước đó Lục Huề vẫn chưa nguôi giận nữa, thế này thì họa vô đơn chí quá còn đâu? Mình tìm được có hai xu vàng thôi, cũng chẳng biết có làm Lục Huề hết giận được không nữa.
Lục Huề quẳng đồ đạc sang một bên loảng xoảng, làm lơ sự tồn tại của Hải Tam Nhi, hắn bật tivi lên chọn đại một bộ phim truyền hình xem tạm, đúng lúc đang là khung giờ vàng 8 giờ tối của phim tình củm éo le, kể chuyện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu tủn mủn lặt vặt, con trai chủ động bóp vai cho mẹ để nịnh nọt mẹ xong làm nũng ngọt nhạt mấy câu, bà mẹ lập tức cười tươi roi rói.
Lục Huề đang bực mình, nào có để ý tình tiết mấy đâu nhưng Hải Tam Nhi thì xem rất là chăm chú hào hứng, thậm chí còn lấy đó làm gương, cậu bắt chước giống trong phim, đi vòng ra sau ghế xếp bóp lấy hai bên vai Lục Huề.
Lục Huề tức đờ cả người, bị chạm vào mới chợt rùng mình một cái, lúc ngửa đầu lên trông thấy là Hải Tam Nhi, sự cảnh giác trong mắt hắn thả lỏng rõ rệt, đầu mày hắn cau chặt, giọng tỏ vẻ mất kiên nhẫn, Làm cái gì đấy?
"Anh đừng giận nữa mà."
Hải Tam Nhi áp sát vào má Lục Huề, hai tay thì ra sức bóp vai cho Lục Huề, người nhẹ nhàng đong đưa,
"Đừng giận nữa, đừng giận nữa mà."
Nhân ngư khỏe đến nỗi kì dị, Lục Huề bị lắc váng đầu hoa mắt, vội giơ tay cản lại, Được rồi, được rồi.
Chưa được chưa được, Lục Huề chưa bảo hết giận thì chưa được, Hải Tam Nhi không chịu thả ra,
"Thế anh còn giận nữa không nè?"
Đù, cái chuyện này cay vãi, bị nhân ngư cưỡng ép ấy ấy, bảo có tha thứ hay không cũng vô nghĩa hết, ví dụ không tha thứ thì mình cũng có đuổi con nhân ngư đi được đâu, Lục Huề còn đang sợ Hải Tam Nhi chạy theo người khác kia kìa, còn nếu tha thứ á, hắn bị nhân ngư đè ra chịch cho đấy nhé, làm sao nuốt trôi cái cục tức này dễ thế?
Thấy Lục Huề không nói gì, Hải Tam Nhi lại móc hai đồng tiền vàng cậu tìm thấy trong túi ra, Tặng anh nè.
Lục Huề liếc hai đồng xu vàng trước mắt, bật cười, Cậu có ý gì đấy?
Nếu mà là người khác thì đảm bảo Lục Huề trở mặt ngay, nhưng nhân ngư sẽ không nghĩ tới việc dùng tiền lấy lệ với mình.
"Ừm thì... hình như anh thích lắm mà, anh giận rồi, em lại chẳng biết phải làm sao để anh vui, đành đi tìm hai đồng tiền vàng thử xem sao."
Người cá đơn thuần vậy đó, cậu không hiểu giá trị của tiền bạc, chỉ nghĩ đơn giản là muốn làm Lục Huề vui, nếu Lục Huề thích san hô dưới biển thì cậu cũng sẽ bê một đống lên tặng cho Lục Huề.
Lục Huề nhướng mày, duỗi tay cầm lấy đồng tiền, cuối cùng biểu cảm đã đỡ nghiêm nghị hơn, khóe môi cũng dần dà cong lên, hắn nâng ngón tay cà thử hoa văn trên xu vàng, Hải Tam Nhi biết quan tâm đến tâm trạng hắn như này, còn biết dỗ dành người khác nữa.
"Cậu là Golden Retriever của biển đấy hả... phiên bản cá."
Hải Tam Nhi không hiểu mô tê chi, hễ Lục Huề không giận nữa là được, cậu ôm vòng lấy cổ Lục Huề, sung sướng quên mình thơm luôn lên má Lục Huề, thơm thôi chưa đủ, lại còn áp má vào Lục Huề cọ cọ.
Má Lục Huề biến dạng vì bị Hải Tam Nhi dí, hắn sậm mặt giật cánh tay Hải Tam Nhi,
"Cậu một vừa hai phải thôi nhá, được đằng chân lân đằng má nữa à?"
Hải Tam Nhi không hiểu được đằng chân lân đằng má nghĩa là sao, nhưng cậu cảm nhận là Lục Huề không hề bực, cậu dứt khoát ngồi hẳn vào ghế xếp vòng tay ôm Lục Huề rõ chặt, đè hết cả trọng lượng người mình lên, nhất định không chịu dậy.
Mái tóc dài như thác ập xuống thẳng mặt Lục Huề, hắn vén bớt lọn tóc xoăn trên mặt ra, nhân ngư khỏe như trâu, mình kéo cũng chả suy suyển gì, chỉ có thể tức tối ẩy cái đầu Hải Tam Nhi một cái, đồ cá háo sắc mặt dày hơn tường nhà.
"Tôi xem cái trán cậu nào."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!