Ba ba tử thần đến trường học hơi trễ, thường là lúc những phụ huynh khác đều đã rời đi. Vì anh không thích xếp hàng đón con, cũng không thích cảm giác đứng chung một chỗ với loài người.
Cho nên, mỗi lần anh đều đến đón Chúc Chúc muộn mười lăm phút.
Cửa nhà trẻ là cửa sắt, trước kia thì là cửa thủy tinh để trẻ và phụ huynh có thể nhìn thấy nhau. Nhưng về sau, có một nhà trẻ trong khu xảy ra chuyện. Vào giờ tan học, có đứa bé vì chạy quá nhanh mà không chú ý tới cửa kính nên đụng trúng.
Tuy rằng cửa thủy tinh của nhà trẻ bọn họ có dán vài thứ bên trên, nhưng vẫn sợ ngộ nhỡ. Thế nên, họ đã thay cửa thủy tinh thành cửa sắt. Giờ tan học, bọn nhỏ ồn ào đứng trong cửa sắt, vươn cổ nhìn ra cánh cửa duy nhất. Nhưng trên thực tế, chúng chỉ có thể nhìn thấy cô giáo chứ không nhìn được tình hình ngoài. Mà bên ngoài, họ cũng không nhìn được bên trong.
Các bạn nhỏ đứng hàng đầu đang vây quanh Chúc Chúc ——
Một cô bé trong nhóm có chút lo lắng nói: "Em gái công chúa, hôm nay ba ba cậu có đến sớm không?"
Tiểu Chúc Chúc nghĩ nghĩ, nói: "Chắc là không đến sớm đâu. Vì ba ba tớ bận lắm."
"Vậy vì sao ông ấy không cho chú lái xe hay dì nấu cơm đến đón cậu về?"
"Không có chú lái xe, cũng không có dì nấu cơm mà." Chúc Chúc nói.
Trong nhà các bạn nhỏ học ở nhà trẻ này đều có lái xe hoặc bà vú. Thỉnh thoảng, khi cha mẹ không có thời gian thì chú hoặc bà vú sẽ đến đón.
Đám trẻ không dính khói lửa trần gian cảm thấy thật kỳ quái: "Vậy ai nấu cơm ở nhà chứ?" Cha mẹ bọn chúng đều chưa từng nấu cơm. Cho nên ở nhà bọn chúng đều có một dì chuyên nấu cơm đến nấu.
Chúc Chúc nghĩ nghĩ, bây giờ năng lực biểu đạt của bé đã rất lợi hại rồi. Thế là bé nhỏ giọng nói: "Vậy tớ sẽ nói cho các cậu biết một bí mật, các cậu không được nói cho người khác biết nhé."
Bao gồm cả Thừa Khiếu, tất cả bạn nhỏ đều tập trung lại, làm thành một vòng tròn.
Tất cả chúng nó vừa hiếu kỳ vừa phấn khích. Trẻ con luôn có hứng thú với bí mật nhất.
Chúc Chúc nhỏ giọng nói: "Nhà tớ có rất nhiều chú Quỷ."
Bọn trẻ đều mở to hai mắt, chúng kinh ngạc nhìn Chúc Chúc.
"Chú Quỷ biết làm cơm, biết lái xe, còn biết bện tóc cho tớ nữa. Nhưng không thể cho những người khác biết, bởi vì những người đó sẽ sợ chú Quỷ đấy."
Bọn trẻ ngoài choáng váng ra thì chúng còn thấy thật lợi hại. Em gái công chúa ở lâu đài màu hồng, còn có chú Quỷ nấu cơm, bện tóc cho bé nữa.
Đám trẻ con đều nhìn lên tóc Chúc Chúc, tóc bé được bện rất đẹp.
"Vậy… Vậy bọn tớ có thể đến nhà cậu nhìn thử được không?" Một cô bé trong đó hết sức hâm mộ nói.
Mấy đứa trẻ khác cũng vội vàng gật đầu.
Thừa Khiếu tỏ vẻ rất nghiêm túc, cậu kéo tay Chúc Chúc nói: "Anh cũng muốn đi!" Cậu phải nhanh đến đó xem những con quỷ kia có làm hại con người hay không.
"Được rồi, được rồi!"
Lúc này, cô giáo bắt đầu kêu tên từng bạn. Những bạn nhỏ được gọi tên vẫn không nỡ tạm biệt mọi người.
Ba ba Thừa Khiếu đến đùng giờ, lễ độ gật đầu với cô giáo. Nhìn qua anh ta cũng đẹp trai lại có vẻ nghiêm túc, khiến cô giáo đỏ bừng mặt. Cô ta quay đầu, dịu dàng gọi: "Hồ Thừa Khiếu, ba ba con tới đón con kìa."
Thừa Khiếu nhìn em gái Chúc Chúc, rồi nói với cô giáo: "Con muốn đi nhà vệ sinh, cô nói ba ba con chờ con một lát ạ."
Tử thần số hai đặc biệt không vui. Anh ta bị Kim Sân xách xe lắc màu hồng chọc giận, hiện tại đã đầy một bụng tức rồi. Thế là ba phút sau, anh ta nói với cô giáo: "Cô gọi Hồ Thừa Khiếu ra đây đi, nói là ba ba nó sắp bị nhân vật phản diện đánh chết rồi, mau ra cứu người."
Thế là Hồ Thừa Khiếu đành đi ra. Cậu phát biểu mục tiêu của mình là phải bảo vệ tất cả các bạn nhỏ một cách rất khí phách.
Tử thần số hai nổi giận rồi, lòng nghĩ sẽ luyện tài khoản phụ* này, nhưng trên mặt lại mang theo ý cười. Anh ta nói với con trai ngốc nhà mình: "Vậy Thừa Khiếu chúng ta phải học cho thật giỏi mới được, còn nhớ xí nữa về phải nói thế nào với mẹ không?"
(*Tiểu hào: Thuật ngữ mạng, trong game online, ngoài tài khoản chính người chơi sẽ tạo thêm một tài khoản phụ, tài khoản này thường là cấp thấp chỉ dùng để phụ trợ.)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!