Chương 12: (Vô Đề)

Gã cư dân bị dọa đến run run, đỏ mặt khó thở.

Khí thế của Tập Uyên bức người, ánh mắt hung ác tràn ngập gió rét, sát khí không hề che giấu.

Hai người còn lại đi theo phía sau không dám tới gần, họ không biết thân phận của Tập Uyên nhưng vẫn đoán được sơ sơ.

Trong khoảng thời gian này những người có thể nhập cư trái phép xuất hiện trên hành tinh Lorens chỉ có tinh tặc trên phi thuyền rơi xuống một cách lạ lùng đó, và cả tổ chức thần bí bị tàn sát vào ngày lễ Hàn Lộ.

Tập Uyên hoặc là người trước, hoặc là người sau.

Thấy gã cư dân sắp chết ngạt, Tề Lễ run giọng nói: "Cậu ta… Cậu ta không cố ý…"

Với trạng thái hiện giờ của Tập Uyên, e là những người này đều sẽ chết ở đây.

Một hành tinh ổ chuột giống như Lorens, việc quản lý lỏng lẻo, trật tự hỗn loạn và những thứ như quy tắc chỉ để trang trí thôi.

Cư dân ở đây đã quen với tự do, nói về chuyện riêng tư không lựa lời là chuyện thường, hoành hành ngang ngược làm xằng làm bậy cũng không ít.

Nhưng những người này cũng chỉ có chút bản lĩnh này thôi, cho dù Tập Uyên không ở đây thì Tề Lễ cũng sẽ không để họ tiếp cận Nguyễn Thu.

Triệu Giang đã sớm trốn trong hành lang, cách cổng rất xa. Cậu ta không muốn trải qua trạng thái cận kề cái chết trong tay Tập Uyên vào đêm hôm đó nữa.

Thân thể gã cư dân bắt đầu khẽ co giật, thế nhưng lúc này Tập Uyên bỗng nhiên buông tay, ném gã xuống đất.

Hắn rũ mắt cao ngạo nhìn xuống, sát khi nơi đáy mắt vẫn không giảm, lạnh lùng gằn: "Cút đi."

Hai người bạn vội đỡ gã cư dân đứng lên, bọn họ không cần than củi nữa, quay người bỏ chạy lẹ, không dám nán lại một giây nào.

Sau khi rẽ hai con phố, nhà của Tề Lễ hoàn toàn biến mất thì ba người mới dám dừng lại nghỉ ngơi.

Một người trong đó vẫn còn kinh hãi: "Rốt cuộc… Rốt cuộc người vừa rồi là ai?"

Với sức mạnh kinh khủng và cảm giác áp bức như thế, cấp bậc tinh thần lực ít nhất cũng phải SS trở lên.

Gã cư dân bị bóp cổ trước đó thoát chết trong gang tấc lúc này quần áo sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi, giọng nói vẫn hết sức yếu ớt run rẩy: "Thôi kệ đi, mau đi thôi…"

Người đi cùng còn lại không nói một lời, vẫn yên lặng đi theo hai người rời đi.

Đến khi tìm được cơ hội ở một mình, hắn ta mở máy liên lạc trên tai và liên lạc với đồng nghiệp trong phi thuyền.

"Tôi không bật máy liên lạc và ghi hình trước mặt người đó, sợ hắn phát hiện có năng lượng đang dao động," Người này đúng là gã quân Liên Minh đang ngụy trang, "Chắc chắn hắn cấp SSS, mục tiêu đang ở cùng hắn."

Vóc dáng rất cao, diện mạo xuất chúng, tinh thần lực cấp SSS, trên cổ có một miếng băng màu đen và giọng nói khàn khàn.

Kết hợp với hành vi của hắn đối với gã cư dân, đồng nghiệp trong phi thuyền nhanh chóng tìm kiếm những người phù hợp với những đặc điểm này.

Năm phút sau, một mẩu tư liệu xuất hiện trên màn hình của máy tính chủ.

"Tập Uyên, cựu thành viên của tổ chức tinh tặc, một thời gian trước đã bị xếp vào lệnh truy nã tinh tế, không rõ lý do."

Đồng nghiệp hỏi: "Có nên báo trước với chủ tịch không?"

Ba người đó thì Tề Lễ cũng đóng cổng, khóa luôn cổng.

Đối mặt Tập Uyên, gã ta thận trọng cười xòa: "Là lỗi của tôi vì không ngăn cản bọn họ, ngài đại nhân đừng chấp tiểu nhân nhé… Ngài yên tâm, bọn họ tuyệt đối sẽ không để lộ…"

Tập Uyên lãnh đạm liếc gã ta, rồi quay người đi về phía phòng nghỉ.

Hắn mở cửa ra, phát hiện Nguyễn Thu đang đứng ngay cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!