Pháo hoa trên đỉnh núi bán rất chạy, dường như cách vài mét là có thể nhìn thấy có người bán.
Trên trời là sao, dưới đất là pháo hoa còn có những ngọn đèn rực rỡ của thành phố, phóng tầm mắt ra xa, những ngọn đèn khác nhau cùng rực sáng tô điểm giống như một bức tranh.
Đối với câu hỏi mà ban nãy Bùi Hoán lặp lại ở quầy hàng, Nhan Tử Mịch không trả lời, Bùi Hoán cũng không truy hỏi.
Còn có khách tới mua pháo hoa, hai người theo quán tính dịch sang bên cạnh một chút.
Vòng tay của hai người vẫn ở trên ngón tay của Bùi Hoán, anh cúi đầu nhìn vòng tay rồi lại nhìn Nhan Tử Mịch, hỏi:
"Thật sự muốn anh đeo màu hồng?"
Nhan Tử Mịch vươn tay ra:
"Dù sao thì em cũng đeo màu xanh."
Bùi Hoán bất đắc dĩ lấy hai cái vòng xuống, đầu tiên nghiên cứu vài giây rồi lại cạch một cái nghiền nát các mảnh rắn bên trong.
Vòng tay quả nhiên càng sáng hơn, mà màu hồng lại càng hồng.
Nhan Tử Mịch lại vươn tay ra, duỗi thẳng về chiếc vòng màu xanh.
Bùi Hoán không lập tức đeo lên cho cậu mà trước tiên dùng vòng tay gõ lên mũi Nhan Tử Mịch rồi mở ra đeo lên cổ tay Nhan Tử Mịch.
Nhan Tử Mịch cười nghiêng đầu:
"Màu hồng của anh cần em giúp anh đeo không?"
Nhan Tử Mịch nhấn mạnh hai chữ màu hồng.
Giọng điệu Bùi Hoán bất lực: Cảm ơn em.
Có người nào đó ấy rõ ràng ghét màu hồng, cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn đeo nó lên tay, còn cài rất chặt.
Đợi Bùi Hoán đeo xong, Nhan Tử Mịch bổ sung thêm câu: Thật đẹp, hợp anh.
Bùi Hoán vô cùng không khách khí véo má Nhan Tử Mịch.
Làm xong những cái này, Nhan Tử Mịch đột nhiên cảm thấy có gì đó kì quái, vậy nên cậu ngoái đầu lại nhìn, quả nhiên thấy chị gái bán hàng đang cười nhìn bọn họ.
Bị Nhan Tử Mịch bắt gặp, cô hơi chút hoảng loạn vuốt tóc mái, sau đó cúi đầu sắp xếp lại quầy hàng không cần thiết phải làm thế.
Đi được vài bước, hai người tìm một chỗ an toàn ít người.
"Lâu rồi không đốt loại pháo hoa này." Bùi Hoán nói rồi lấy ra bật lửa:
"Lần trước là từ hồi còn nhỏ rồi."
Nhan Tử Mịch rút hai que pháo hoa ra, hỏi Bùi Hoán:
"Anh biết còn có tên gọi khác không?"
Bùi Hoán: Là gì?
Nhan Tử Mịch nói: Cây đũa thần.
Bùi Hoán nhướn mày: Thật?
Nhan Tử Mịch gật đầu: Thật Cậu dùng pháo hoa chọc một cái vào vòng tay màu hồng của Bùi Hoán:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!