Chương 44: Có người mình thích chưa?

Sau khi trả điện thoại cho Bùi Hoán, Bùi Hoán liền đưa vé cho Nhan Tử Mịch.

Tuy rằng đã xem một lần trên điện thoại Bùi Hoán, nhưng nhận lấy xong, Nhan Tử Mịch vẫn nhìn nhiều thêm vài lần.

"Sao mà anh kiếm được?"

Nhan Tử Mịch rất tò mò.

Bùi Hoán nói:

"Muốn làm thì làm thôi."

Triệu Địch phía trước khì cười một tiếng, cậu ta thật sự không nhịn được.

"Anh Hoán chúng ta vì hai tấm vé này mà phí hết bao nhiêu sức lực."

Vu Nam cũng ngoái đầu: Tôi làm chứng.

Tiểu Đông cũng nói:

"Cả sáng này phải gọi tầm 100 cuộc."

Nhan Tử Mịch cười mỉm, lập tức ngoái đầu nhìn Bùi Hoán.

Bùi Hoán nói: Không gọi 100 cuộc.

Vì vậy chỉ phủ nhận cái này?

Ở trước nhiều người như thế, Nhan Tử Mịch hơi không tiện phát tác, cậu chỉ liếc số ghế trên điện thoại, hỏi: Bao nhiêu tiền?

Bùi Hoán còn chưa trả lời, Triệu Địch phía trước liền ui dời một tiếng:

"Này là cậu không đúng rồi Tử Mịch, nhắc tới tiền với anh Hoán chúng tôi làm gì."

Vu Nam lại nối theo:

"Đúng, của anh Hoán là của cậu."

Tiểu Đông cúi đầu cười, trái lại không nói gì.

Nhan Tử Mịch hơi nhướn mày, ngẩng đầu nhìn Bùi Hoán, Bùi Hoán cũng chỉ đang cười.

Kì quái.

Đúng rồi.

Đúng rồi.

Triệu Địch và Bùi Hoán đột nhiên đồng thời mở miệng.

Triệu Địch lập tức bật cười:

"Ngài nói ngài nói, ngài nói trước."

Bùi Hoán cười cầm điện thoại chọc lưng Triệu Địch: Đủ rồi đấy.

Triệu Địch co người lại một chút: Haha, biết rồi.

Vì thế Nhan Tử Mịch hỏi Bùi Hoán: Đúng cái gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!