Một hàng này của Bùi Hoán 9 người, trừ Lam Đại còn có các trường cao đẳng khác.
Lam Đại trừ Bùi Hoán còn có một cô gái khác trong lớp anh tên Trần Tranh, bởi vì quan hệ tương đối quen thuộc, vị trí ngồi của hai người luôn cạnh nhau.
Ra sân bay, hai người vừa lên xe ngồi, điện thoại đồng thời reo lên.
Trần Tranh liếc nhìn:
"Lâm Xương gửi tin nhắn nhóm, bảo mọi người nhớ toạ đàm buổi chiều, cậu không cần xem."
Bùi Hoán lại cất điện thoại đi.
Trần Tranh bỗng nhiên hỏi:
"Cậu quen biết Nhan Tử Mịch à? Bùi Hoán xoay đầu:"Làm sao?Trần Tranh cười:Ồ không có gì, chính là Lâm Xương có một đứa em trai là bạn cùng lớp với Nhan Tử Mịch, cậu có lẽ biết đi?
"Bùi Hoán nghĩ ngợi, trong đầu lờ mờ ấn tượng là Lâm Xương có em trai khoa mỹ thuật."BiếtBùi Hoán:Làm sao?
"Trần Tranh tháo tai nghe ra:"Tôi nghe nói quan hệ của cậu và Nhan Tử Mịch rất tốt.
Bùi Hoán vẫn là:Làm sao?Trần Tranh cười:Cậu cảnh giác như thế làm gì? Tôi muốn làm gì hay sao?Bùi Hoán:Không có.
Trần Tranh:Vậy quan hệ các cậu tốt như thế, cậu nghe nói qua chuyện về Nhan Tử Mịch và em trai kia của Lâm Xương chưa?
"Bùi Hoán hiển nhiên không biết:"Bọn họ có chuyện gì?
"Trần Tranh cười lên:"Chuyện này khá buồn cười, tôi không cho phép có người không biết.
"Đi tới khách sạn còn một khoảng thời gian dài, Trần Tranh bắt đầu buôn chuyện."Ngành mỹ thuật của bọn họ trên cơ bản đều biết em trai Lâm Xương và Nhan Tử Mịch không hợp.
Bùi Hoán hỏi:Tại sao?Cái này nói thế nào đâyTrần Tranh nói:Bọn họ năm nhất là bạn cùng phòng, sau đó Nhan Tử Mịch người này, cậu có lẽ cũng hiểu, tuy rằng không thích nói chuyện nhưng đẹp trai, thành tích cậu ấy tốt, vẽ cũng đẹp, người em trai này của Lâm Xương có chút đố kị, không có chuyện gì tìm cậu ấy gây chuyện.
Bùi Hoán nhíu mày:Gây chuyện?Đúng vậy, đôi anh em này thật sự là đức hạnh, đố kị, đều rất đáng ghétTrần Tranh xua tay:Có điều vấn đề không lớn, em trai cậu ta cũng là người rất buồn cười, nhát đi chậc, muốn gây chuyện lại không dám đắc tội Nhan Tử Mịch, dù sao là thứ đồ vật không gây đau ngứa.
Trần Tranh nói:Lúc đó gây ra chuyện lớn nhất là em trai cậu ta chụp một bức ảnh của Nhan Tử Mịch.
Bùi Hoán hỏi:Ảnh gì?Trần Tranh:Hình như là ảnh Nhan Tử Mịch ngủ trong kí túc xá đi.
Bùi Hoán nhíu mày:Ảnh ngủ?Ừ
"Trần Tranh nói rồi cười lên:"Sau đó cậu ta bị Nhan Tử Mịch đánh.
"Bùi Hoán sững sờ một chút:"Nhan Tử Mịch đánh cậu ta?Trần Tranh:Cũng không tính là đánh đi, lúc đó là ở trên lớp, rất nhiều người đều nhìn, em trai cậu ta vốn muốn lấy ảnh ra gây sự, nói vài ba câu lố lăng, nhưng còn chưa bắt đầu thì bị Nhan Tử Mịch một tay đè lên bục giảng.
Woa
"Trần Tranh cảm thán:"Tay thoăn thoắt, đầu cộp một tiếng, mọi người còn chưa phản ứng lại em trai cậu ta đã mũi ăn đầy phấn không động đậy được.
Em trai cậu ta lúc đầu còn mắng chửi, sau đó phát hiện bản thân không phải đối thủ của Nhan Tử Mịch thì bắt đầu xin thaTrần Tranh:Đoạn thời gian đó bạn tôi đều kể có lẽ khoảng 10 lần, nói Nhan Tử Mịch quá đẹp trai, trông tay gầy chân gầy nhưng có lực, hơn nữa vẻ mặt đó của Nhan Tử Mịch, cậu có lẽ biết đi, cậu ấy không thích cười, rất lạnh lùng, cậu ấy lúc đó nhìn chằm chằm em trai Lâm Xương, còn nói câu Muốn chết à?, em trai cậu ta sợ chết, mở khoá điện thoại đưa cho Nhan Tử Mịch.
"Trần Tranh nói xong hỏi Bùi Hoán:"Nhan Tử Mịch có phải từng luyện qua không?
"Câu hỏi này của Trần Tranh, Bùi Hoán trong phút chốc liền nghĩ tới người tối hôm qua bị anh đè trên giường không động đậy được. Sau đó anh lại nhớ lại dáng vẻ không có biểu cảm gì của Nhan Tử Mịch. Bùi Hoán cười:"Có thể đi.
"Trần Tranh tiếp tục:"Ảnh có lẽ xoá rồi, dù sao không ai nhìn thấy, em trai cậu ta lúc đó xin lỗi Nhan Tử Mịch trước mặt cả lớp, Nhan Tử Mịch đút túi đứng một bên nhìn, cho tới khoơi cậu em trai đó xin lỗi khiến Nhan Tử Mịch vừa lòng mới thôi, này quá mất mặt.
Trần Tranh:Đoạn này thật sự sướng, quá sướng.
Trần Tranh:Hình như cũng bởi vì chuyện này, Nhan Tử Mịch sau này không trọ trường nữa, tự mình chuyển ra nhà trọ bên ngoàiCô cười một chút:Vẫn là bạn của tôi xin cho cậu ấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!