Chương 115: Ngoại truyện hiện đại (1)

Nội dung tóm tắt:

Người đẹp ngốc nghếch × Nam thần phúc hắc lạnh lùng (Ngoại truyện hiện đại).

___

Lần đầu tiên Triệu Doanh Doanh gặp Hoắc Bằng Cảnh là vào mùa hè năm đó.

Mẹ cô phải đi công tác hai tháng, nên đành giao cô cho ba chăm sóc. Ba mẹ đã ly hôn hơn mười năm. Lý do ly hôn là vì ba ngoại tình, mẹ không thể chịu được, kiên quyết ly hôn. Mẹ không đòi bất cứ tài sản gì, chỉ yêu cầu được đưa Triệu Doanh Doanh đi theo. Ba biết mình sai, đồng ý với yêu cầu của mẹ, đồng thời cho mẹ một khoản tiền. Từ đó, Triệu Doanh Doanh sống cùng mẹ.

Ba cô dường như luôn cảm thấy áy náy với mẹ, thỉnh thoảng gọi điện thoại hỏi han Triệu Doanh Doanh. Thực ra, lý do gọi cô chỉ là cái cớ, lần nào cũng hỏi vài câu rồi nhanh chóng chuyển sang hỏi về tình hình của mẹ. Mẹ từng dặn không được nói bất cứ điều gì với ba, nên Triệu Doanh Doanh chỉ qua loa cho xong.

Nhưng ba cô cũng không thường xuyên đến gặp cô và mẹ. Suốt hơn mười năm, số lần cô gặp ba chỉ đếm trên đầu ngón tay. Đến cả sinh nhật cô, ba cũng hiếm khi xuất hiện, chỉ gửi tặng những món quà đắt tiền.

Triệu Doanh Doanh biết rõ, vì ba đã tái hôn, và người phụ nữ rất ghét việc ba liên lạc với hai mẹ con.

Nhưng cô không quan tâm, cũng không có tổn thương tâm lý gì từ thời thơ ấu. Việc ba đến hay không chẳng quan trọng, miễn gửi quà và tiền là được. Nhận được quà, cô sẽ vui vẻ, sau đó dùng tiền của ba để mua những thứ mình thích.

Năm nay cô vừa tròn 16 tuổi, mẹ không yên tâm để cô tự đi tàu hỏa một mình. Nhưng Triệu Doanh Doanh tự tin trấn an mẹ:

"Mẹ yên tâm đi, con lớn rồi, có thể tự chăm sóc mình mà."

Lương Nguyệt Bình thở dài. Một mình bà nuôi con, phải làm việc vất vả, không còn cách nào khác. Bà nhìn chuyến tàu còn chưa bắt đầu soát vé, dặn dò cô:

"Đến đó rồi, con phải tự chăm sóc bản thân, cố gắng đừng xung đột với các em. Nếu có chuyện gì, cũng đừng nhẫn nhịn, đừng để bị bắt nạt."

"Dạ, con biết rồi mẹ." Triệu Doanh Doanh ngoan ngoãn đáp lời.

Cô có một em gái và một em trai cùng cha khác mẹ. Em gái chỉ kém cô bốn tháng – bằng chứng rõ ràng nhất cho việc ba ngoại tình.

Khi đến giờ soát vé, hàng người nối dài chờ đợi, Triệu Doanh Doanh kéo vali, vẫy tay chào mẹ:

"Được rồi, không sao đâu mẹ, mẹ mau đi đi."

Cô vừa nói vừa kéo vali chen vào đám đông. Trong suy nghĩ của mình, chuyến đi này sẽ chẳng có gì đáng bận tâm. Chẳng qua là ở nhà ba hai tháng, thì có gì to tát đâu?

Mẹ lo cô bị bắt nạt, nhưng cô nghĩ mẹ lo xa. Với sự thông minh lanh lợi của mình, làm sao cô có thể bị bắt nạt được chứ?

Việc soát vé diễn ra nhanh chóng, cô kéo vali tự tin bước lên tàu. Sau một giấc ngủ ngon, cô đã đến thành phố của ba.

Xuống tàu theo dòng người, cô bắt đầu nghĩ cách đến nhà ba. Phương án nhanh nhất là gọi taxi, nhưng vừa nghĩ đến đây, cô mới phát hiện… ví tiền đã mất.

Chắc hẳn lúc xuống tàu, cô đã bị móc túi. Triệu Doanh Doanh trợn tròn mắt, không ngờ sự thông minh của mình lại nhanh chóng gặp thất bại.

Đứng giữa dòng xe cộ đông đúc, cô sững người một lúc. Không có tiền, không thể gọi taxi, ngay cả đi xe buýt cũng không được.

Suy nghĩ một hồi, cô nhìn thấy một anh chàng trông rất đẹp trai đứng bên đường. Lấy hết can đảm, cô bước tới hỏi:

"Chào anh, ví em bị trộm mất, anh có thể cho em mượn chút tiền để bắt taxi không?"

Người anh đẹp trai đó chính là Hoắc Bằng Cảnh.

Từ nhỏ, Triệu Doanh Doanh đã được khen là xinh xắn, cô cũng biết đó là lợi thế của mình. Vì thế, khi hỏi mượn tiền, cô cố tỏ ra ngoan ngoãn nhất có thể. Cô nghĩ, chẳng ai nỡ từ chối một cô gái dễ thương như mình, huống chi cô sẽ trả lại tiền mà.

Nhưng anh chàng đẹp trai chỉ liếc nhìn cô một cái, mặt không cảm xúc, lạnh lùng từ chối:

"Không."

Anh cúi đầu xem đồng hồ, vẻ mặt như có phần không kiên nhẫn. Vài giây sau, anh gọi taxi rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!