Trong động đá vôi, Tô Minh cẩn thận tiến lên trước, chậm rãi tiến vào chỗ sâu trong. Hắn một đường tiến tới rất là cảnh giác, thường nhìn đường phía trước rồi mới di chuyển thân thể, tay cầm cái sừng, ánh mắt lấp lánh ánh sáng.
Khí huyết trong người vận chuyển khiến hắn có thể tùy thời bộc phát lực lượng sợi máu thứ mười một.
Đi lên một chút Tô Minh thường bản năng kiếm chỗ có thể ẩn núp gần đó, để phòng khi gặp phải nguy hiểm thì có thể trốn tránh. Hoặc là Nguyệt Dực đột nhiên trở về, hắn có thể núp đi.
Đối với sự vật chưa biết, mặc dù Tô Minh tò mò nhưng cũng rất cẩn thận, đè nén lòng hiếu kỳ. Đặc biệt là ở nơi chốn nguy hiểm, Tô Minh càng phải làm như vậy.
Theo hắn không ngừng tiến lên, sự lạnh lẽo trong động càng rõ ràng. Lại thêm bên trong ít khi xuất hiện lối rẽ, cho nên tốc độ của Tô Minh ngày càng nhanh hơn.
Xung quanh âm u, vách tường có nhiều chỗ nứt rạn kích cỡ khác nhau, nhìn bộ dạng chắc là quanh năm bị sức nóng gây ra. Nhưng Tô Minh cũng phát hiện có một số vết rạn mới xuất hiện, màu sắc bên trong vách hơi khác biệt.
"Kỳ lạ, những vết rạn này nhất định vừa xuất hiện. Đến tột cùng là loại lực lượng gì có thể khiến vách tường nứt ra cái mới…" Tô Minh ánh mắt chợt lóe, trong lòng có suy đoán.
"Trừ phi sau khi cực nóng thì đột nhiên đông lạnh, sẽ bộc phát ra lực lượng khó thể tưởng tượng…" Tô Minh gãi đầu, không nghĩ nhiều nữa mà là ghi nhớ hiện tượng này trong lòng.
Không biết hắn đi đã bao lâu, cảm giác thời gian rất là dài, bỗng nhiên Tô Minh chợt dừng bước chân. Trước mặt hắn rõ ràng hang động mở rộng ra, càng tiến sâu thì càng lớn.
"Không chừng đã đến tận cùng!"
Tô Minh cẩn thận nhìn xung quanh, chậm rãi tiến lên, không bao lâu sau, hang động trước mắt hắn ngày càng lớn, đến cuối cùng Tô Minh hít sâu một hơi nhìn cảnh tượng trước mắt, suy tư.
Trước mặt hắn có một động đá lớn cỡ bộ lạc hắn ở.
Xung quanh có đầy rẫy nhiều cái động nhỏ, quét mắt ước tính khoảng chừng chục cái. Động nhỏ hắn đi ra chính là một trong số đó.
Đang suy nghĩ, Tô Minh tiến lên trước, ánh mắt chợt lóe, dò xét mỗi một cái động nhỏ, cuối cùng đôi mắt ngưng tụ, nhảy người lên, ngửi bên ngoài các động nhỏ.
Khi hắn đi qua các động nhỏ rồi, Tô Minh nhìn chằm chằm một cái, không chút chần chờ chui vào. Trong động nhỏ chỉ có cái động này là hắn ngửi thấy nhàn nhạt mùi máu.
Hiển nhiên động này mới là chỗ Nguyệt Dực bay ra.
Một đường chạy vội, đôi khi Tô Minh sẽ dừng lại, ánh mắt suy tư dùng cái sừng đào xuống một khối đá lớn trên vách tường. đá này cùng loại với đường hầm.
Mặc dù chém xuống có chút phiền phức, nhưng Tô Minh vẫn kiên quyết làm, đá lớn tùy theo hắn tiến lên bị đào ra vài cái.
Mỗi khi đào ra một cái, hắn sẽ dựa theo góc độ đặt ở một bên.
Dần dần, Tô Minh cẩn thận dò xét tốc độ ngày càng nhanh. Hắn có thể cảm nhận được, hướng mình đi là phía chân núi, cho nên phạm vi mới ngày càng lớn. Tô Minh thuận theo động nhỏ không ngừng chạy sâu vào trong. Hắn cảm giác mình đã đi rất xa, dần dần trước mắt, hắn nhìn thấy một mảnh màu đỏ.
Đỏ như lửa, thoạt nhìn có chút không thấy rõ hình dạng.
Khoảnh khắc nhìn luồng lửa đỏ này, bước chân Tô Minh chậm lại, tim hắn đập mạnh. Hắn mơ hồ cảm giác, nơi này chính là tận cùng. Nhưng càng tới gần, hắn có ảo giác máu trong người đang thiêu đốt. Loại cảm giác này, hắn không xa lạ.
Vách tường xung quanh, đá cứng rắn có vô số vết trầy, bên trên còn có dấu vết răng cắn, lộ ra không khí quái dị, khiến Tô Minh hơi khẩn trương. Nhưng hắn không dừng bước mà là dần đi tới nơi truyền đến ánh sáng lửa đỏ.
Nơi này đích thực là tận cùng đường hầm, phía trước không có đường mà là hang động lớn. Tô Minh sắc mặt cảnh giác đứng đó nhìn bên dưới.
Liếc mắt nhìn cả người hắn tựa như bị sét đánh, đứng ngây ra, bản năng lùi ra sau vài bước, hít ngụm khí lạnh.
Đây là một cái lòng chảo to.
Trong lòng chảo có vô số mũi nhọn nhô lên. Mũi nhọn màu xám nhưng không ngừng tỏa ra khí lạnh, bao trùm xung quanh khiến trong động cực kỳ lạnh lẽo.
Nếu chỉ là thế sẽ không khiến Tô Minh rung động như vậy. Trong lòng chảo trừ nhiều khí lạnh mũi nhọn ra, còn có vật khác!
Đây là một bộ lạc!
Gian phòng xây bằng đá, rào chắn, còn có hòn đá xây lên nhìn xa, thậm chí rất nhiều chỗ trong bộ lạc xây đá làm thành chỗ nấu cơm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!