29, Sai trọng điểm...
"Thế nào gọi là từ trước đến nay vốn chưa từng là người?"
Đỗ Hành thường nói người tu chân không phải người phàm, cho nên Thẩm Đông cũng chưa từng nghĩ xem mình rốt cuộc là thứ gì. Thì ra ngay cả người tu chân cũng thuộc nhóm Đã từng là người, vậy mà sao hắn lại bị đạp văng ra khỏi cái hàng ngũ này cơ chứ?
Hơi bị lạ à nha!
"Chưa được cho phép đã lên tiếng, nhiễu loạn trật tự! Sau khi giải tán chạy quanh quân doanh 300 vòng!"
Thẩm Đông vinh quang trở thành tuyển thủ đầu tiên trúng giải độc đắc của cái lớp huấn luyện này! Một đám yêu ma quỷ quái đồng loạt quay đầu nhìn Thẩm Đông.
"Ví dụ như vị này... (thụ yêu đắc ý lắc lắc đầu khi được giáo viên điểm danh), từ trước đến nay vốn không phải là người!"
"... Ngài... Lão tiên sinh, ý ngài là, tôi là yêu quái sao?"
Thẩm Đông lại bị người ta đồng loạt dòm ngó, tuy rằng tất cả những học viên ở đây đều không nhìn ra được Thẩm Đông rốt cuộc là từ thứ gì biến thành, nhưng dựa trên ấn tượng ban đầu của bọn họ thì hắn hẳn là có đạo hạnh khá cao, không đoán ra được cũng là chuyện bình thường, ai dè đâu cái tên này căn bản cũng không biết rõ bản thân là thứ gì.
"Ngươi không phải yêu quái."
Lão tiên sinh đứng lớp chậm rãi nói,
"Tiện thể đây, ta muốn nhân khóa học này để giảng một vài điều kiêng kị ở giới Tu Chân, nếu các ngươi gặp một tên quỷ, hắn không biết mình chết, thậm chí còn lấy hình thức hoạt thi mà sống tiếp, các ngươi ngàn vạn lần đừng tùy tiện nói cho hắn biết"ngươi đã chết", đó là hại hắn chứ không phải cứu hắn... Thi thể trong nháy mắt sẽ thối rữa, hồn phi phách tán.
Người tu chân cũng vậy, nếu ngươi gặp được một vị bằng hữu cũ, hắn không nhớ rõ mình là ai, thậm chí còn sống ở nơi thế tục như người phàm trần, giới Tu Chân không cho phép ngươi tùy tiện kể hết mọi chuyện ra cho đối phương.
Phật môn chuyển thế tu hành hoặc nguyên thần xuất khiếu hồn phách chia lìa đều sẽ gặp phải tình trạng này. Nếu như vì gặp chuyện ngoài ý muốn mới biến thành như vậy, tùy tiện khiến cho đối phương nhớ tới biến cố kia, hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng, tâm cảnh bất ổn ký ức hỗn loạn, không thể điều khiển thân thể và công lực, cho dù không nhập ma, phân nửa công lực cũng sẽ mất."
*hoạt thi: Zombie.
Thẩm Đông vẫn cứ cứng ngắc đứng đó không nhúc nhích.
Lôi Thành lấy khuỷu tay chọt chọt, chuẩn bị chọc ghẹo hắn, thằng nhóc may mắn nhà cậu té ra lại là một vị tông sư nào đó có địa vị cao à?
Nhưng vừa nghĩ tới chuyện thầm thì bàn tán dám có thể sẽ bị phạt 300 vòng, cho nên lời vừa đến miệng thì cậu ta liền nuốt xuống.
"Tựa như chấp niệm đòi hỏi bản thân phải tự mình thoát ra, những thứ lãng quên tốt nhất cũng phải tự mình nhớ lấy. Hy vọng sau khi ngươi làm xong bài khảo hạch của lớp huấn luyện này, hết thảy vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết."
Thẩm Đông:...
Khốn nạn, phương pháp điều trị chứng mất trí nhớ của giới Tu Chân chính là khiến người ta trở thành thám tử Conan đó hả?
Chương trình học kéo dài suốt bốn tiếng đồng hồ, mấy tên ngủ gà ngủ gật đều bị điểm danh phạt chạy, thay vì nói là giảng bài thì không bằng nói là tám chuyện, luyên tha luyên thuyên từ chuyện công ty Hoàng Tuyền Địa Phủ đóng cửa, nói đến N chủng loại cương thi, ví dụ như lông cương thi màu gì, là sau khi chết thì lập tức vùng dậy hay là mai táng nhiều năm rồi đội mồ chui ra này nọ, điểm chính trong cuộc phổ cập khoa học này là chỉ có cương thi trên ngàn năm tuổi mới có thể bay, cho nên chớ dại mà chọc vào.
Sau đó lại tán dóc về mấy yếu tố tạo thành cấp bậc cương thi, chẳng hạn như cấu tạo và tính chất đất mai táng, phong thủy của nơi hạ táng, thậm chí còn có cả chủng loại quan tài, chết theo kiểu gì —— cuối cùng còn cường điệu giới thiệu giới Tu Chân ở Trung Quốc là nơi có Hạn Bạt duy nhất còn sống, Mục Dã Trịnh Xương Hầu.
"Hạn Bạt là loài cương thi lợi hại nhất, một khi chúng xuất hiện, nhân gian sẽ đại hạn cả năm. Cho nên hàng năm Trịnh Xương Hầu đều phải trả hơn mấy chục vạn tiền phạt vì phá hoại môi trường, có lần còn khiến cho nhân số học thuật cầu mưa ở giới Tu Chân tăng mạnh..."
Ừm, có nhu cầu thì sẽ có thị trường thôi.
Tự động phiên dịch thành thuật ngữ kinh tế học, thế giới quan cũng có thể chống chọi được phần nào.
"Những kiến giải cho rằng phi cương (cương thi biết bay) sẽ tiến hóa thành Hạn Bạt là sai lầm, nguyên nhân hình thành Hạn Bạt là vô cùng khắc nghiệt, đầu tiên phải có một cuộc đại chiến, trong đó ít nhất phải có mười vạn người chết, không thể là tù binh bị hại chết hoặc bị giết, huyết chảy thành sông cốt nhục thành bùn, haiz ——
"Lão tiên sinh giảng bài trên đài thở dài một tiếng, vuốt râu nói,"Thi thể chết trên chiến trường như vậy, ba ngày sau mai táng ngay tại chỗ, không cần quan tài, trước khi chết ít nhất cũng phải là một dũng tướng, chỉ chết vì bị chặt đầu... Thi thể không thối rữa, sau đó tròn hai ngàn năm không bị ai đụng chạm tới, mới có thể trở thành Hạn Bạt.
"Hai mắt Lôi Thành sáng lên, quá lợi hại. Thẩm Đông đảo mắt, quyết định vẫn là không nên nói cho cậu ta, mấy ngày trước Hạn Bạt đi lòng vòng trong thành phố, Đỗ Hành còn gọi một lão đạo sĩ lôi thôi từ trên núi Lao Sơn xuống làm công tác bảo vệ môi trường."Trịnh Xương Hầu, chết trong trận chiến Mục Dã vào ba ngàn năm trước..."
Trong đội ngũ ngay ngắn chỉnh tề thoáng cái đã có ba bốn tên ngã xuống, đội quân bị phạt chạy đêm nay lại gia tăng nhân số.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!