Chương 169: Phiên Ngoại: Vẫn là những chuyện gà bay chó sủa như vậy 5

Giá nhà trong thành phố mỗi năm một tăng cao, chính sách điều tiết giá cả cũng chỉ có tác dụng đối với vùng ngoại thành xa xôi, tiền thuê cửa hàng tại khu vực trung tâm thành phố cũng cao chót vót, rất nhiều khu đô thị cũ đều bị phá dỡ xây dựng lại, có người bắt đầu dòm ngó tới một vài công trình công cộng với diện tích tương đối rộng, chẳng hạn như viện dưỡng lão v.v...

Có một số thương nhân lòng dạ khó lường, thậm chí tại mảnh đất mình chuẩn bị mua, còn xuống tay làm ra những chuyện gian dối bất chính.

Trước khi mua đứt luôn các mảnh đất ở phụ cận, bọn họ sẽ giả bộ thi công, đào bớt làm vỡ đường ống dẫn khí, lại vô ý đụng ngã dây cáp thông tin liên lạc, hôm nay cúp điện ngày mai cúp nước, còn thường xuyên thi công ầm ĩ —— nhưng lần này bọn họ lại đụng phải một gốc rạ cứng!

Trại cai nghiện phía đông thành phố, ước chừng được xây vào bảy năm trước. Nó chiếm cứ một mảnh đất rất rộng, mà tầng lầu cao nhất lại không vượt quá tám thước, toàn bộ tường cao sân sâu đều cứ như một cái nhà tù, hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với các khu phố ngày một phồn hoa ở xung quanh.

Những trại cai nghiện bình thường có Nhà nước đứng sau hậu thuẫn, các thương nhân khai phá nào có gan dám động tới, nhưng vấn đề là nó hoàn toàn không rõ lai lịch!

Có người thông qua quan hệ với chính phủ để điều tra, lại phát hiện căn bản là không có ghi chép gì về cái trại cai nghiện này, những kẻ nghiện ngập bị bắt giữ cũng không được đưa đến nơi đây.

Hơn nữa cách không xa trại cai nghiện là một khu phế tích, chất đầy những thứ rác thải xây dựng, thậm chí còn có một tòa nhà đổ nát lẻ loi đứng lặng.

Cánh cửa trại cai nghiện vẫn luôn đóng chặt.

Đã từng có người mang ý định thỏa thuận mua bán đất chạy tới gõ cửa, nhưng trên cánh cổng sắt chống trộm dày cộm, ngay cả một cái chuông cũng chẳng được lắp đặt, cứ như nơi này hoàn toàn không có người canh gác, cửa bị đập đến rung trời cũng chẳng có ai ra mở.

Dù lòng nghi ngờ nơi này đã vườn không nhà trống từ lâu rồi, nhưng lại có thể thường xuyên nghe được những âm thanh kỳ quái từ bên trong vọng ra, giống như là vật dụng trong nhà đập mạnh vào tường, lại như thể nồi áp suất nổ mạnh, chẳng cần biết là ngày sáng bảnh mắt hay đêm tối âm u, thỉnh thoảng còn có những luồng sáng mạnh chớp lóe phía sau tường vây.

Những người sống xung quanh đó đều đã tập mãi thành quen mà đi đường vòng, bọn họ cảm thấy trại cai nghiện mà như vậy thì cũng là điều bình thường thôi, cổng chính phải khóa thật chặt, không thì mấy thằng điên nghiện ngập kia chạy ra gây chuyện thì biết làm thế nào?

Trên TV không phải đều bảo rằng mấy kẻ nghiện lúc nào cũng nước mắt nước mũi ròng ròng, toàn thân ngứa ran, chỉ hận không thể đập đầu xuống đất, dùng dao chặt tay, một chút tiếng động kỳ quái thì đã là gì? Đương nhiên ở đây cũng không có bao nhiêu người đã từng thấy qua trại cai nghiện chính quy.

Không có đăng ký, không có khai báo, thậm chí còn chưa được ghi chép trên bất cứ hồ sơ nào.

—— đây rốt cuộc là cái nơi quỷ quái gì thế này?

Chẳng lẽ là nơi Nhà nước bí mật nghiên cứu chế tạo vũ khí sao? Cứ thích đùa! Nếu là viện nghiên cứu gì đó thì ít nhất cũng phải thiết lập ngầm ở dưới lòng đất chứ, nào có ai lại tùy tiện đi xây một cái chình ình ngay trong thành thị thế này?

Cúp điện cúp nước, cáp quang trục trặc, cư dân sống gần đó đều đã đổ xô ra gặng hỏi cho bằng được, vậy mà trại cai nghiện vẫn cứ im ỉm đóng chặt cổng chính như hồi nào tới giờ.

Mọi người đương nhiên sẽ không cho rằng những người trong đó không nước không điện mà vẫn có thể sống, bọn họ chỉ cảm thấy nhất định là bên trong có tháp nước dự trữ cùng máy phát điện, thế là tính thần bí của trại cai nghiện liền đột ngột tăng vọt.

Các thương nhân khai phá không dám nhắm đến nơi này nữa, nhưng gián điệp ngoại quốc lại chạy tới. Những kẻ này ẩn nấp trong các đoàn thương vụ khảo sát cùng đoàn học tập thương vụ ngoại quốc, vừa đặt chân đến thành phố này, liền dành ra thời gian điều tra cái trại cai nghiện quái dị bất thường kia.

Bọn họ càng tỉ mỉ điều tra, lại càng phát hiện chân tướng quả thật khó bề phân biệt.

Đủ lời bóng gió cùng các chiêu trò có liên quan đều không thu về được bất cứ kết quả gì, những người dự tính nửa đêm lén lút xông vào cũng thất bại toàn bộ.

Trên tường vây của trại cai nghiện không có hàng rào điện, cũng không có bất kỳ biện pháp phòng hộ nào khác, thế nhưng bức tường này dù có làm cách nào cũng không thể leo vào được. Muốn mượn xe tải đưa vật tư để trà trộn vào bên trong, nhưng mười ngày nửa tháng cũng chẳng thấy có bất cứ xe cộ nào ra vào.

Cho dù là nhà giam cũng không thể canh giữ nghiêm ngặt phòng thủ chặt chẽ đến như vậy được!!

Vì thế bọn họ ngược lại hoài nghi dưới mặt đất có lối đi ngầm, được giấu trong các khu chung cư hoặc các cửa hàng ở gần đó.

Tiếng gì vậy?

Người tu chân tai mắt nhạy bén, huống hồ còn là một đám thần tiên.

Lúc trước có người gây rối ở bên ngoài nhà bọn họ, đám kiếm tiên có thể mắt điếc tai ngơ là bởi vì căn nhà này quả thật cực kỳ kiên cố, trận pháp trong ngoài đều mạnh đến mức có thể chống đỡ được sức nổ của cả một quả bom nguyên tử, nếu không thì mớ tạp âm mà đám kiếm tiên truyền ra ngoài sẽ không chỉ là một chút động tĩnh nho nhỏ hay một vài tia sáng con con đâu.

Hiệu quả cách âm tốt vô cùng, về phần cửa chính, nếu không dùng linh lực mà gõ thì đám kiếm tiên cũng chẳng thể nghe thấy được.

Vả lại, Tu Chân giới rất ít người có thói quen đi cửa chính.

Hiện giờ lại có người lén lút dùng thiết bị để thăm dò tầng hầm của tòa nhà phụ cận, sóng âm cực nhỏ trải qua sự phóng đại của trận pháp, ngược lại khiến cho đám kiếm tiên nghi hoặc mở mắt, không rõ đây là cái thứ gì, dùng thần thức tra xét thử, ồ, phàm nhân!

Sau đó liền lơ đễnh ném luôn ra khỏi đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!