Chương 25: Càng đẹp trai thì điểm càng lớn

Nói xong câu đó, mọi người cũng không nhịn được mà cười cợt mấy câu, trong một quãng thời gian đều là: "Bà chủ dễ ngượng vậy sao" "Con gái thẹn thùng thật là đáng yêu", Tạ Văn Tinh nghe xong cũng không biết nói gì, cậu lén lút nhìn Quan Hạc, hình như anh đang gật đầu, giống kiểu anh cũng đồng ý với mấy lời so sánh của jungler vậy.

Cậu cảm thấy Quan Hạc đang đùa cậu, mà kiểu đùa này...

Không rung động, là chuyện không thể nào.

Không chỉ rung động trong lòng, trái tim cũng bị quấy cho nát bấy.

Cũng may lễ cưới sắp bắt đầu, Lục Dao Dao không thể không đứng dậy đi chuẩn bị, mắt thấy cô dâu đi mất, đám người cũng tiến vào giáo đường.

Quan Hạc cùng vài quản lý cấp cao của Lam Kình ngồi cùng một chỗ, Tạ Văn Tinh lại ở chung với đám Flash. Quan Hạc cách bọn họ mấy hàng, Tạ Văn Tinh không nhịn được cứ nhìn mãi.

Trong một hội các chú trung niên, Quan Hạc trở thành người nổi bật nhất, thỉnh thoảng anh sẽ nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, đường viền gò má góc cạnh nhìn càng đẹp trai.

Trẻ tuổi mà lên được vị trí này, không trách vừa thấy anh, đám EVE đã tỏ vẻ vô cùng sùng kính.

Thân là cô dâu Lục Dao Dao phát biểu mấy lời cảm ơn:

"Rất cảm ơn mọi người đã tới tham dự hôn lễ của tôi, làm bạn với tôi trong thời khắc quan trọng nhất cuộc đời. Tôi học đại học ở nước ngoài, ngày đầu tiên học khoa nghệ thuật không biết một cái gì, có một người đàn anh giúp tôi xách hành lí, dẫn tôi đến kí túc xá nữ, anh ấy nói với tôi tên anh ấy là Tô Mộc.

Năm ấy khi tốt nghiệp đại học, tôi bắt đầu thử livestream, cũng quen biết được rất nhiều người bạn bây giờ. Trong khoảng thời gian ấy, Tô Mộc vẫn luôn ủng hộ và dõi theo tôi, tôi vô cùng, vô cùng hạnh phúc..."

Một tay cô nắm chặt micro, một tay tung bó hoa lên. Lục Dao Dao không tung hoa về phía Quan Hạc, mà ném về phía các streamer nam.

"Oa," rốt cục bó hoa cũng rơi vào tay Thời Gian, hắn giơ hoa lên quơ quơ: "Cảm ơn chị đại.

"Lê Diễn đứng trên sân khấu cười cười, mạng che mặt thuần trắng, hoa tươi tạo thành vương miệng trên đầu, thân là cô dâu, vẻ đẹp của cô là điều không thể nghi ngờ. Khi đôi tân nhân trao nhau nhẫn cưới, Tạ Văn Tinh cố ý liếc nhìn Quan Hạc. Quay lưng về phía cậu, vỗ tay cùng mọi người, không có phản ứng đặc thù. Tảng đá trong lòng Tạ Văn Tinh cuối cùng cũng rơi xuống. Chắc là Quan Hạc... Buông tay? Ngay trong khi Tạ Văn Tinh nghĩ bậy nghĩ bạ, Thời Gian cầm hoa nhét vào tay cậu. Tạ Văn Tinh quay đầu:"?"

Thời Gian cười nói: "Chúc sớm ngày theo đuổi được người mình yêu, anh em."Lục Dao Dao và Tô Mộc đặt rượu trước, bởi vì đến tối còn tập hợp lại lần nữa, buổi chiều mọi người liền ở lại giáo đường.

Người hơi bận rộn, như quản lý cấp cao của Lam Kình, hay người phụ trách trực tiếp lễ cưới, thợ chụp ảnh đều quay lại nội thành. Bên giáo đường thì lại không có cái gì chơi vui, Quan Hạc bị một tên quản lý cấp cao quấy nhiễu một hồi, chờ anh quay đầu lại, Tạ Văn Tinh đứng dưới mắt anh đã biến mất.

Cũng khó trách, đã nửa tiếng rồi, Tạ Văn Tinh có thể ngồi im mới là chuyện lạ.

Vừa hay Lục Dao Dao đã tháo mạng che mặt đi qua, Quan Hạc ngăn cô lại: "Đám Tiểu Tạ đâu?"

"Đám Sờ thần đang đánh bài đó," trên mặt Lục Dao Dao có ý cười vẫn chưa biến mất: "Nhất định Quan tiên phải đến xem xem, bọn họ buồn cười lắm. À, tôi đi lấy nước hoa quả cho bọn họ, bọn họ ở vườn hoa phía bên kia.

"Nói xong Lục Dao Dao vừa cười vừa đi, trong lòng Quan Hạc thấy hơi quái lạ. Có chuyện gì buồn cười như thế? Chờ anh đến nơi là Lục Dao Dao đề cập, mới phát hiện ra cả đám đang chơi nổ kim hoa*, có không ít người đã úp bài. Chỉ còn Tạ Văn Tinh, Thời Gian, Flash và EVE support."Thêm hai mươi," Tạ Văn Tinh nói: "Cho các chú suy nghĩ."

Flash rên lên một tiếng: "Anh quá đáng thật đó."

EVE support nhìn bài, nhỏ giọng mắng một cấu: "Tôi úp.

"Chỉ còn ba người. Thời Gian nói với Flash:"Phất hoàng đừng sợ, bài của Tiểu Tạ tuyệt đối nhỏ hơn chúng ta, cậu ta đang diễn thôi, không việc gì phải hoảng."

Flash nói thầm vào tai Thời Gian: "Anh Thời Gian, em không ổn, trong tay em có hình của anh."

Thời Gina: "...Flash ném bài:Em cũng úp."

Quan Hạc nhìn không hiểu lắm, vừa hay Lục Dao Dao bưng một khay nước trái cây quay lại, Quan Hạc hỏi: "Hình như bài trong tay bọn họ không phải là bài tây?"

Lục Dao Dao: "Lấy ảnh chụp, chẳng phải hôm nay chụp hơi nhiều ảnh sao, người ở đây bị chụp gần hết. Có khả năng trong tay Sờ thần có ảnh anh."

Quan Hạc hiếm lắm mới nghẹn họng: "... Lấy ảnh đánh bài?"

Lục Dao Dao:

"Phải, Sờ thần vô cùng sáng tạo. Cậu ấy nói mặt càng đẹp trai thì điểm càng lớn, thế là bọn họ bắt đầu chơi nổ kim hoa. Quan Hạc bật cười. Mắt thấy Tạ Văn Tinh và Thời Gian vẫn còn đang gài nhau, dưới ánh nắng ngày xuân, Tạ Văn Tinh cười vô cùng xán lạn. Sao lại nghĩ ra... Cách như thế? Thời Gian điên cuồng công kích Tạ Văn Tinh:"Tạ Văn Tinh mẹ chú chú là một thằng ma cô nhé, thêm mười tệ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!