Chương 15: Em viết bài hát cho anh

"..." Lê Diễn nói: "Cậu đừng có dùng cái giọng đó mà gạ tôi, thẳng nam bị nhạy cảm với giọng đó cậu hiểu không, nghe thôi là tôi muốn đánh cậu một trận rồi."

Rất thấp, thanh tuyến rất nhạt, dục vọng lẫn vào trong giọng nói truyền vào tai. Làm Lê Diễn có cảm giác sởn cả tóc gáy.

"Cúp."

"Này này này, từ rồi cúp." Lê Diễn nói:

"Cậu còn nhớ hồi cấp ba có lần tôi sang nhà cậu không? Ối dồi ôi, trong máy người ta thì giấu AV, trong máy cậu thì giấu GV. Tôi hỏi xem mấy cái này để làm gì, cậu nói là để học."

"Tôi hỏi Tiểu Tạ biết không, cậu nói không biết, không nhận ra nhé A Hạc, bình thường trông thì đạo mạo, trong đầu thì toàn phế liệu vàng? Lúc ấy Tiểu Tạ còn vị thành niên."

Lê Diễn ở đầu bên kia chậc chậc, Quan Hạc nghe đến bất đắc dĩ: "Cậu muốn nói cái gì?"

"Tôi muốn nói, nếu đã thèm muốn lâu như thế, dù sao thì cũng phải làm," Lê Diễn cười khà khà: "Người thì ở ngay cạnh, cứ lên xe rồi mua vé bổ sung sau, ngủ người ta trước đã.

"Quan Hạc nói cái gì đó, điện thoại liền đổi thành tiếng máy bận. Nghe nhắc nhở đến mà Lê Diễn vẫn còn ngơ ngác không hiểu sao. Quan Hạc nói... Hình như là:"Cậu cho rằng tôi không muốn?"

Hỏi ngược à?

Vậy chính là muốn?

Muốn thì lên thôi! Kết hôn cũng kết hôn rồi, cũng không phải trong thời kì nhạy cảm gì, kết hôn mà cưỡng dâm thì cũng không cấu thành tội phạm, không ngủ thì phí phạm quá.

Nghe đâu đàn ông mà làm lần đầu thì cả đời khó quên, nếu để Tiểu Tạ thử cảm giác đó, sau này còn sợ cậu ta chạy?

Gần tới Valentine, Lam Kình bắt đầu tổ chức các hoạt động dành riêng cho lễ tình nhân.

Là hoạt động đầu tiên sau năm mới, công ty đặt rất nhiều tâm huyết, mời những streamer Liên Minh Huyền Thoại nổi tiếng ở các khu, cuối cùng bốc thăm, mời cả EVE Team.

Trợ lý nói lịch trình với Tạ Văn Tinh: [Ngày 14/2 đến trung tâm Thế Triển, lần này chỗ đó là chuyên khu hoạt động của Liên Minh].

Cách lễ tình nhân còn ba ngày, xung quanh đã bắt đầu có không khí lãng mạn, đối với Tạ Văn Tinh mà nói thứ thay đổi rõ ràng nhất chính là toàn bộ trang web biến thành màu hồng nhạt, cùng với quảng cáo đồ lót tình nhân ở trung tâm thương mại cách đó không xa...

Một thời gian ngắn sau khi cậu bị cảm đều chưa gặp được được Quan Hạc, đoán chắc dạo gần đây người ta đang bận chuyện làm ăn. Theo như tình hình bây giờ, ngay cả Valentine cũng không thấy được bóng Quan Hạc.

Không thấy Quan Hạc, mình cậu ở nhà thì có nghĩa lí gì.

Nhưng mà Quan Hạc ở nước ngoài nhiều năm như thế, hẳn phải coi trọng những ngày lễ phương Tây thế này chứ?

Vậy thì lại càng không thể đón valentine cũng cậu được.

Tạ Văn Tinh thở dài, gõ chữ trả lời: [Chắc là đi được].

Trợ lý: [Vậy em báo danh cho anh nhé? Hoạt động lần này được dẫn theo người thân, chị Dao Dao đi cùng bạn trai, anh có muốn đi cùng người nhà không?]

Tạ Văn Tinh: [Cậu nhìn tôi có giống đứa không phải chó độc thân không?]

Trợ lý: [Anh đẹp trai vậy, nhất định là chó FA rồi]

Tạ Văn Tinh: [Chỉ mình tôi thôi, báo đi, cảm ơn nhiều]

"Sờ thần ảnh nói ảnh là chó độc thân," trợ lý nhìn giám đốc im lặng không nói một lời, trong lòng thì vừa sợ vừa tò mò: "Cậu... Cậu ấy không mang theo người thân, chỉ báo một tiêu chuẩn thôi."

Người đàn ông vẫn không có biểu cảm gì, nghe vậy cũng chỉ khẽ gật đầu: "Cậu xuống đi."

Trợ lí thở phào nhẹ nhõm, đừng từ trên ghế dậy mới phát hiện tay mình run run. Sao lại không sợ cho được? Bình thường hắn chỉ phụ trách liên lạc với các streamer, truyền đạt thông tin của web live stream.

Đột nhiên bị giám đốc triệu hồi lên văn phòng, còn ngay mặt bắt hỏi Tạ Văn Tinh về hoạt động ngày Valentine, nói được ra chữ cũng đã quá may mắn rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!