Chương 11: Cậu đúng hay không?

Nhìn bao cao su rơi đầy đất, lần đầu tiên Tạ Văn Tinh hiểu thế nào là tuyệt vọng. Quan Hạc vẫn đang nhìn cậu, ánh mắt tối tăm, chỉ là ánh tối trong mắt làm Tạ Văn Tinh nghĩ anh đang đứng trước một mốc giới hạn nào đó.

Tạ Văn Tinh vô cùng hiểu, nếu là cậu, lúc kí hợp đồng hôn nhân đã nói rõ là sẽ không có đối tượng khác rồi, mà chuyện này lại xảy ra, cậu cũng sẽ giận.

"Không phải tôi dùng," Tạ Văn Tinh nói: "Đây là bạn tôi đưa."

"Nam hay là nữ?"

"Nam."

"Đưa bao cho cậu?" Tạ Văn Tinh còn chưa hiểu rõ thâm ý trong câu này, Quan Hạc lại nói lại lần nữa: "Nam đưa cho cậu bao cao su làm gì?"

"Anh còn nhớ trước hôm họp thường niên không? Bạn tôi nghĩ là tôi thích một nữ streamer, bèn đùa tôi nhét bao cao su vào vali." Tạ Văn Tinh liếc nhìn biểu cảm của Quan Hạc nhanh chóng bổ sung:

"Lúc cậu ta nhét là có năm cái! Tôi không liên quan."

Quan Hạc là biểu cảm tương tự với câu nói "Bịa tiếp đi

". Chuyện này quả thực quá trùng hợp, trong vali có thứ này hôm nay cậu mới phát hiện ra thì thôi, lại còn có năm cái. Dù Tạ Văn Tinh có trăm cái miệng cũng không bào chữa nổi, cậu tự giận mà nhỏ giọng lầm bầm:"Hơn nữa tôi cũng không thể dùng một cái một tối được."

Quan Hạc nhặt từng cái từng cái bao cao su từ dưới đất lên, gom lại trong tay: "Một tối cậu dùng mấy cái?"

"..."

"Không muốn nói? Thử chút là biết."

"Đừng! Anh đừng gượng ép bản thân." Tạ Văn Tinh hồn phi phách tán: "Tôi gọi điện cho bạn tôi, không phải tôi dùng thật mà."

Quan Hạc hoàn toàn quên nửa câu sau của Tạ Văn Tinh: "Tôi gượng ép bản thân mình? Ngủ với cậu?"

Tạ Văn Tinh đổi lòng đổi dạ, tim đập cuồng loạn: "Cũng không phải là không thể."

Quan Hạc nở nụ cười: "Cậu hiểu lầm rồi. Ý tôi là cậu tự lái máy bay xem có thể dùng được mấy cái."

Tạ Văn Tinh: "... Anh biến thái hả?

"Người trước mặt híp mắt một cái, như nhắc nhở. Tạ Văn Tinh lập tức nói:"Tôi gọi điện cho Thời Gian ngay giờ đây, tôi để cậu ta nói.

"Rút điện thọai ra, trong lúc chờ kết nối Tạ Văn Tinh cảm thấy được mình làm chuyện này có phải là hơi quái không? Hừng đông mùng một gọi điện thoại hỏi nguồn gốc của một hộp bao cao su. May mà Thời Gian vốn là con cú mèo, bây giờ chắc còn chưa ngủ. Bất ngờ là, đợi một lúc lâu mà không có người nghe. Tạ Văn Tinh lúng túng tắt điện thoại:"Hình như cậu ta có việc."

Quan Hạc ồ một tiếng, tiện tay ném thứ đang cầm trên tay vào thùng rác, cảnh này làm Tạ Văn Tinh cảm thấy căng thẳng một cách khó hiểu, cậu không biết nên làm gì bây giờ, chỉ biết đứng đực tại chỗ, lẩm bẩm: "Tôi chưa dùng thật mà.

"Có loại cảm giác oan ức không nói nên lời. Quan Hạc nhìn, trong khoảng thời gian ngắn cảm thấy rối như tơ vò. Mới rồi còn chọc ghẹo quang minh chính đại, giờ còn biết oan ức?"Thật sự là cậu ta để vào mà..."

"Đây là lầm đầu tiên tôi sờ đến cái hộp này, ngay cả cậu ta bỏ vào lúc nào tôi cũng không biết."

"Tôi cũng chưa bao giờ làm loạn khi kết hôn với anh," Tạ Văn Tinh nói, âm thanh rầu rĩ, "Anh.. Anh tin tôi có được không?

"Quan Hạc nhìn cậu như vậy, dù có nhắc mình không được nhẹ dạ không biết bao lần... Anh thở dài trong lòng, ném cả vỏ hộp bao cao su vào thùng rác. Anh không nghĩ tới, một tiếng này làm Tạ Văn Tinh nhanh chóng nhấc mắt lên nhìn anh một chút, rồi lại nhìn cái hộp, như là Tạ Văn Tinh lại nghĩ thêm cái gì, viền mắt đỏ lên. Quan Hạc cũng không biết cậu nghĩ đi đâu, thấy Tạ Văn Tinh như vậy, lòng có muốn làm ác cũng không nổi."Tôi tin cậu. Nhưng mà, sau này đừng để những thứ này xuất hiện trong vali nữa."

"Không đâu," Một giây là địa ngục, một giây sau đã lên thiên đường. Tạ Văn Tinh vội vàng hứa: "Sau này tôi sẽ kiểm tra kĩ lưỡng vali."

"Ừ..."

Quan Hạc hờ hững đáp một tiếng.

Tạ Văn Tinh hứa với sẽ không còn tình trạng bao cao su xuất hiện, nói cách khác, sau này cậu cũng không thể mua bao nữa.

Tạ Văn Tinh cứ thế mà đồng ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!