Chương 40: "Tài xế xe công nghệ"

Chiếc Maybach đen lao vun vút trên đường cao tốc.

Tô Lạc Nam ngồi ở ghế lái phụ, trên đùi chồng chất đầy túi mua sắm, gần như không còn chỗ để nhét nữa.

Bên trong những chiếc túi lớn nhỏ đều là quần áo, giày dép mà Quý Diễn đã mua cho cô.

Tính sơ sơ số tiền này cũng đủ để cô mua một chiếc xe không tệ. Mà cô làm việc suốt năm năm trời, gom góp mãi còn chưa đủ để mua nổi một chiếc xe mười vạn tệ. Còn với Quý Diễn, số tiền này chẳng khác gì một lần bố thí cho mèo con, cún nhỏ.

Đúng là con người với nhau không thể so sánh được.

Tô Lạc Nam cầm túi đồ trong tay, sắc mặt có chút phức tạp: "Tớ tò mò thật đấy, phúc lợi nhân viên công ty cậu đều tốt thế này à?"

Gặp đúng lúc đèn đỏ, xe từ từ dừng lại. Quý Diễn nghiêng đầu nhìn cô một cái.

Cô cúi xuống, mắt dán vào đống túi trên đùi.

Chiếc váy đỏ dài ngang gối, chất vải mềm mại, kiểu dáng ôm eo làm nổi bật dáng người thanh mảnh của cô. Hai dây áo mảnh dẻ, lẫn với mấy lọn tóc buông hờ trên vai.

Kỳ thực, Tô Lạc Nam vốn đã có ngũ quan đẹp. Mặt trái xoan, làn da trắng trẻo, các đường nét tinh tế hài hòa, dù đặt ở đâu cũng là kiểu mỹ nhân điển hình.

Trước khi rời khỏi trung tâm thương mại, cô còn tiện tay trang điểm một chút.

Lớp trang điểm không đậm, chỉ phức tạp hơn kiểu cô hay đánh lúc trước một chút. Đôi môi điểm màu đỏ nhạt, làm ngũ quan thêm phần sắc nét, thậm chí mang theo chút quyến rũ đầy tính xâm lược.

Ánh đèn đường ngoài cửa xe lúc sáng lúc tối. Khi ánh mắt Quý Diễn dừng lại trên người cô, Tô Lạc Nam cũng vừa vặn ngẩng lên nhìn cậu.

Khi bốn mắt chạm nhau, đôi mắt hoa đào xinh đẹp kia thoáng sững lại, rồi nhanh chóng lảng đi chỗ khác, hàng mi dài khẽ run run.

Quý Diễn rõ ràng thấy trên gò má trắng nõn của cô thoáng ửng lên chút hồng nhạt, dưới ánh đèn càng làm tôn lên nước da trắng như tuyết.

"Bộ váy này rất hợp với cậu."

Đèn đỏ chuyển xanh, Quý Diễn thu lại ánh nhìn, giọng nói khẽ vang lên.

Tô Lạc Nam vẫn có chút mất tự nhiên, vô thức kéo mép váy xuống, muốn che đi đôi chân trắng nõn thẳng tắp.

"... Có phải hơi chói mắt quá không?"

So với trước đây, cô đúng là đã tiến bộ hơn nhiều. Ít nhất cũng không còn bài xích chuyện mặc váy nữa.

Nhưng cô vẫn chưa quen ra đường với một chiếc váy đỏ ngắn như thế này.

"Ừm, cũng hơi đấy."

Ánh mắt Quý Diễn rơi xuống đôi chân cô, chân mày hơi nhướng lên.

"Không thể để người khác chiếm tiện nghi được, sau này chỉ mặc ở nhà thôi."

"?"

Cái gì mà lộn xộn vậy chứ?

Cô còn chưa kịp mở miệng, điện thoại trong túi bỗng rung lên hai cái.

Là cuộc gọi từ Tiết Minh Lan, khả năng cao lại là chuyện thúc giục kết hôn.

Tô Lạc Nam nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị cuộc gọi, còn đang lưỡng lự có nên bắt máy hay không thì Quý Diễn đột nhiên cất giọng:

"Chồng cậu gọi à? Kiểm tra xem cậu đang ở đâu sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!