Ôn Viễn chưa bao giờ nghĩ chỉ bằng một tấm ảnh chụp lại diễn ra nhiều
chuyện xưa như vậy. Cô nhìn dáng vẻ bà nội trong ảnh thêm một lần, khuôn mặt mềm mại thanh nhã, dáng vẻ như người ở trong tranh, tựa như vừa mở
miệng chính là điệu hát mài nước Giang Nam ngô nông êm ái.
Cũng
khó trách diện mạo anh nhìn đẹp như vậy, Ôn Viễn đã từng được nhìn dáng
vẻ ông nội mặc quân trang khi còn trẻ, anh tuấn cường tráng, mà bà nội
lại động lòng người như vậy, một đôi trời sinh, con cái của hai người,
diện mạo làm sao có thể khó coi cho được.
Ôn Viễn chống cằm, nằm
úp sấp trên giường, trong lòng lặng lẽ mô tả đường nét của anh một lần
lại một lần. Không lâu sau, một cơn gió lạnh chợt rít gào thổi tới, Ôn
Viễn bị lạnh cóng phải hoàn hồn. Rụt vai đến bên cửa sổ đóng lại.
Vừa đưa tay ra ngoài, một thứ nho nhỏ khẽ bay vào, rơi vào trong tay cô,
mang theo cảm giác lành lạnh. Ôn Viễn cúi đầu nhìn kỹ, vẻ mặt tràn đầy
vui thích.
Tuyết rơi.
Ôn Viễn thích nhất mùa đông, nhất là ngày tuyết rơi, vì chỉ có thời khắc giá lạnh này mới có thể cảm nhận
được ấm áp đáng quý, chỉ có thời khắc giá lạnh này, mới không cần kiếm
cớ để ôm ấp. Trời lạnh, có thể mặc thêm quần áo, từng cái từng cái lại
từng cái đến khi không còn lạnh mới thôi. Ôn Viễn thích loại cảm giác ấm áp ấy.
Cô há há miệng, chạy vào phòng bếp pha trà nóng. Quét tuyết pha trà, thật là chuyện có nhiều ý cảnh.
Khi đi qua phòng Ôn Hành Chi, Ôn Viễn dừng bước chân, nhẹ nhàng gõ một cái vào cửa phòng anh: "Chú, tuyết rơi rồi!"
Đối với sự tung tăng vui sướng quá mức này của cô, trong phòng chỉ truyền
tới hai ba tiếng ho khan, cùng một câu nhàn nhạt biết rồi.
Ôn Viễn chu chu miệng: "Chú, cháu pha trà cho chú uống!"
Nói xong hứng thú dạt dào chạy về phía phòng bếp, hoàn toàn không nghe thấy một câu "Không cần" của Ôn Hành Chi.
Ôn Viễn lục tung trong bếp một lúc, lấy ra trà Minh Tiền Long Tĩnh mà Ôn
Hành Chi nhất thời nổi hứng mang về nhà. Dựa theo học lỏm được chút tay
nghề của Kiều Vũ Phân, ngâm xong một ấm trà. Cô tự rót một tách cho
mình, cảm thấy hương vị hơi đắng, liền lọc nước trà ra ngoài rồi múc
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!