"Tôi đang… nhìn sàn nhà."
"Trên sàn có gì à?"
"Vừa nãy đụng một cái, hơi choáng đầu." Tô Đình bịa đại một lý do.
"Nhìn sàn là hết choáng sao?"
Anh cứ truy hỏi mãi, Tô Đình không biết phải đáp thế nào, cứng ngắc ngẩng đầu lên:
"Không phải sếp Tuyết Dương đang vội ra ngoài à? Quy trình anh xem xong chưa ạ?"
Còn dám giục anh.
Tô Đình sững người: "Không phải… là anh sao?"
"Vậy ý cô là, tôi mở đầu, tôi dẫn dắt, còn phải phụ trách thảo luận?" Chương Tuyết Dương cầm bút sửa ngày họp lùi lại một ngày: "Có cần cắt màn hình cũng để tôi làm luôn không?"
Họp một buổi, ai nấy đều có thể ngồi yên không nhúc nhích, chỉ mỗi anh là bận rộn nhất.
"Còn nữa, họp lâu vậy, giữa chừng không cần nghỉ uống trà sao?"
"Vậy… anh thấy ai chủ trì thì thích hợp hơn?" Tô Đình dè dặt hỏi.
"Cô nói xem?"
Giọng anh vẫn bình thản, nhưng Tô Đình lại thấy rõ sự bất mãn thoáng qua trong mắt anh, khiến cô hơi sợ: "…Chị Lan?"
"Chị ấy vốn là một trong những người báo cáo, sắp xếp vậy không thấy kỳ à? Hơn nữa lần này tất cả quản lý cửa hàng đều đến, chị Lan e là lo không xuể đâu."
Chỉ vài câu, lòng bàn tay Tô Đình đã rịn mồ hôi.
"Tôi ạ?" Tô Đình tính sơ: "Hơn hai tháng."
"Kế hoạch nghề nghiệp của cô là gì? Làm văn phòng, hay có nghĩ đến khả năng khác?"
Ba câu liên tiếp, áp lực như ập xuống đầu.
Tô Đình nhìn thẳng anh, khác hẳn ánh nhìn khiến người ta hoảng loạn đêm qua.
Lúc này anh trầm ổn, nghiêm nghị, khiến mí mắt cô không kìm được mà khẽ run.
Cô cố giữ bình tĩnh, không để mình lắp bắp: "Tất nhiên tôi vẫn muốn học thêm nhiều thứ, để có nhiều cơ hội phát triển hơn."
"Nếu đã muốn học, có cơ hội rèn luyện sao lại không nhận?"
"Ý anh là… tôi chủ trì à?"
Một sợi dây trong đầu Tô Đình như bật căng. Cô tròn mắt, đứng dưới ánh sáng tự nhiên, mái tóc mới nhuộm càng làm cô trông ngơ ngác hơn.
Tô Đình chợt nhận ra, ông chủ nhỏ này đúng là đang dạy cô cách làm việc, nhưng đồng thời cũng là đang ném cho cô một nhiệm vụ to tướng.
Tựa như ngay lúc này, cô đã bị hàng chục cặp mắt trong cuộc họp dõi theo. Tô Đình khẽ nuốt nước bọt.
"Đừng thấy áp lực, sau này tất cả trợ lý cửa hàng đều phải làm mấy việc này. "Trợ lý" là để "hỗ trợ," tôi không muốn các cô tự xem mình là nhân viên văn phòng, nên đến lúc cần lên là phải lên."
Anh liếc đồng hồ rồi đứng dậy, cài lại nút áo vest, chuẩn bị ra ngoài.
Tô Đình cũng lùi lại hai bước, rồi gọi anh: "Vậy sếp Tuyết Dương, lần này cuộc họp cần chúng tôi báo cáo những phần nào ạ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!