Chương 36: Anh sai rồi!

Tôi nhìn Hoắc Thời An như vậy, cảm động muốn làm trọn vẹn với hắn, lại muốn "hôn lấy

"hắn. Mới xuất viện đã nhây rồi. Thầy Lưu ngồi bên cạnh đột nhiên ló đầu sang, tò mò nói,"Thầy Phương à, cậu nói xem 28 có nghĩa là gì?

"Tôi làm như đang suy tư, thực ra đang nhớ lại. Hồi đó Hoắc Thời An bổ não ra trò này, tôi hỏi hắn sao không gọi thẳng là 88 đi, hắn nói 88 là bye bye, không may mắn. 28 thì được, 28 muốn phát. Hắn còn bảo nếu tương lai có tiền, sẽ dùng con số kia làm nhãn hiệu, tặng cho tôi. Khi đó hắn có rất nhiều ý tưởng. Tôi nhanh chóng hoàn hồn lại,"Chắc là ý muốn phát?"

Ánh mắt thầy Lưu sáng lên, "Tôi còn lấy làm lạ sao cậu ấy lại lấy tên nhãn hiệu của mình như vậy, nghe thầy Phương giải thích thế đúng là đã xuôi được, 2828, muốn phát muốn phát, làm ăn hy vọng điềm lành.

"Tôi chỉ có thể cười cười. Thầy Lưu vuốt mặt,"Cái mũ bạn học cũ của cậu có tổng cộng ba màu trắng đen hồng, em tôi mua mỗi màu một cái, mỗi ngày đổi một chiếc, còn quần áo thì con bé không mặc được, đưa cho tôi mặc, tôi ba mươi rồi, đâu có hợp với mấy kiểu quần áo theo trào lưu như vậy."

Anh ta thở dài, "Tên nhãn hàng còn gần gũi, nhưng một chiếc mũ tận mấy trăm tệ, quần áo thì đến mấy ngàn, nếu đắt hơn nữa, tôi vốn không có tiền cũng bị em gái móc hết."

"…….

"Tôi tiếp tục xem video, người quay là một cô gái, lúc trước quay hình ảnh còn rõ ràng, sau khi Hoắc Thời An lên xe, cô bé chạy suốt cả dọc đường, hình ảnh rung rất dữ. Không xem tiếp được rồi. Trong phòng làm việc chỉ có tiếng thầy Lưu ho sù sụ, tiếng sau lớn hơn tiếng trước, ho như muốn rớt phổi. Tôi ho theo phản xạ có điều kiện mấy cái,"Thầy Lưu này, chiều nay anh có tiết không?

"Thầy Lưu nói không có. Tôi quan tâm bảo rằng,"Hay là anh tới bệnh viện truyền nước đi?"

Thầy Lưu ho khan xua tay, "Chiều tôi phải đi xem mắt, hẹn người ta rồi."

Tôi ngạc nhiên, "Xem mắt?"

Thầy Lưu còng lưng than thở, "Mẹ tôi quen một đại gia con dâu ông ấy có một người em gái."

Khóe miệng tôi không ngừng co giật, "Nghe hơi hư cấu."

"Hư cấu cũng phải tới, mẹ tôi ra tối hậu thư rồi."

Thầy Lưu như mọi khi hâm mộ tôi bảo, "Thầy Phương đẹp đẽ như vậy, nhất định không cần đi xem mắt, đám sinh viên không theo đuổi ngôi sao, đều coi thầy là thần tượng."

Tôi không quen nghe người ta dùng từ "đẹp đẽ" để hình dung mình như vậy, về cơ bản đều sẽ đen mặt.

Nhưng tôi nhìn bộ dạng đáng thương kia của thầy Lưu mà không đen mặt nổi, đưa một viên kẹo cho anh ta.

Cuộc sống quá cay đắng thì nhấm nháp vị kẹo, tự kiếm tìm điều ngọt ngào cho bản thân.

Buổi chiều tôi có một cuộc họp video rất lâu với bên Anh, bàn bạc về phương án phát triển và sáng tạo của dự án, định bụng tháng sau sẽ bay qua đó thảo luận với bọn họ.

Tôi lên giường nằm, trong lúc sắp thiếp đi, đột nhiên trợn trừng mắt ra như thằng thần kinh.

Không biết vì sao, tôi có linh cảm Hoắc Thời An lại làm trò gì rồi.

Tôi cầm điện thoại lên weibo, liếc mắt thấy đứng đầu hot search là "Hoắc Thời An like bài".

"………..

"Tuy rằng bây giờ tôi không còn căng thẳng như trước, nhưng vẫn không chịu được tần suất gây chuyện của Hoắc Thời An. Tôi ấn vào weibo của hắn, quét qua một vòng, biết được đại khái đã xảy ra chuyện gì. Buổi trưa fan CP của Hoắc Thời An và một nữ nghệ sĩ khác tranh cãi với nhau, một làn sóng bôi đen như đổ thêm dầu vào lửa đưa họ lên hot search. Không có gì bất ngờ khi hắn bị các"người qua đường

"chế giễu. Có một tài khoản V đăng ảnh chụp màn hình, đại khái là hồi mới debut hắn có trả lời phỏng vấn, nói sau này nửa sau của mình tuyệt đối không phải người trong giới. Hắn like weibo kia. Tự hạ màn cho cặp đôi ấy. Tôi xuống giường rửa mặt, rót tách cafe ngồi trước bàn đọc sách, gọi một cú điện thoại. Hoắc Thời An cúp máy, qua mấy phút hắn gọi lại, giải thích với tôi,"Ban nãy lão Lưu ở đó."

Tôi từ tốn nói, "Giờ thì sao? Đánh anh xong đi rồi à?"

Hắn ho khan hai tiếng, nở nụ cười xấu xa, "Thầy Phương à, em chỉ không cho anh đăng weibo, chứ không bảo anh không được like."

Tôi không chút lưu tình bỏ lại hai chữ: "Cúp máy đây."

"Đừng mà, anh sai rồi." Hắn lập tức quay ngoắt thái độ, hết sức đáng thương nói, "Anh sai thật rồi."

Tôi không nhanh không chậm tiếp lời hắn, "Lần sau anh vẫn như thế nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!