Tiêu Tiêu trở về nghe được không ít chuyện linh tinh, thân phận lúc này của Hạ Uyên mới được làm sang tỏ, tất cả mọi người đều nhỏ giọng bàn bạc ở sau lưng.
Cô cố ý không thèm nghĩ nữa, thật ra mỗi một chữ một câu đều nghe được rất rõ.
"Nói như vậy thì Tiêu tổng giám có biết không?"
"Biết rõ, nhưng mà vất vả lắm mới câu được con rùa vàng, làm sao có thể tùy tiện đưa cho người khác được, cậu xem cô ta cũng lớn tuổi rồi."
"Nhưng không ghê tởm sao? Bình thường thấy Hạ tổng giám rất đứng đắn, lại có thể cùng mẹ kế của mình……."
"Loại nhà giàu có gia thế, cậu còn hi vọng là sẽ sạch sẽ sao? Tôi muốn nói, đàn ông vụ trộm lần thứ nhất rồi sẽ có lần thứ hai. Mẹ kế cũng là người có thân phận, còn là người từng ở trong làng giải trí, bây giờ lại không có chồng, phụ nữ như vậy thật sự có thể chịu được nhàm chán."
"Chậc, Tiêu tổng giám cũng quá đáng thương rồi."
"Đáng thương cái gì? Không nói chính xác nhưng người ta cũng chỉ để ý đến tiền, huống chi dáng vẻ Hạ Uyên không tệ, nhắm một mắt mở một mắt ——"
Âm thanh tiếng giày cao gót "lộc cộc" xa dần, Tiêu Tiêu ở trong phòng rửa tay nửa ngày không bước ra.
Trên đời có rất nhiều chuyện kỳ lạ, rõ ràng có một số việc người trong cuộc cũng không để ý tới, mà người khác có thể nói tới rất sống động. Nếu nói trong lòng không có chút nổi sóng là giả, nhưng kể từ khi bắt đầu đã tha thứ cho anh, cô cũng đã chuẩn bị xong tâm lý.
Cả một ngày ở công ty luôn có cảm giác bị ngưởi nói to nhỏ sau lưng, lúc nghỉ trưa tiểu J cũng đi lại đây, nhìn cô muốn nói lại thôi.
Tiêu Tiêu ngẩn đầu, có chút bất đắt dĩ: "Em cũng muốn biết chuyện tình?"
Tiểu J liếc mắt, nhưng lo lắng nơi đáy mắt không có giảm bớt: "Hạ Uyên và người đó, là thật sao?"
Chuyến đi này của bọ họ thật đúng, có một số việc Tiêu Tiêu nghĩ là sẽ che giấu nhưng không giấu được.
Cô hơi cúi mắt, ngắm cây viết ký trong tay, khóe miệng hơi nhếch lên: "Không phải em cũng biết đó sao?"
Tiểu J im lặng, sau đó thở dài: "Em cảm thấy Hạ Trầm đối xử với chị rất tốt, có phải người phụ nữ kia dụ dỗ Hạ tổng? Thừa tinh lực, nhất thời không kìm chế được."
Tiêu Tiêu bị bộ dáng đùa giỡn của tiểu J làm cho bật cười, cô sờ cằm dáng vẻ như suy nghĩ điều gì, còn phối hợp gật đầu: "Có lẽ là vậy."
Cô nói xong thì cuối đầu xem tài liệu, cô khiến tiểu J giảm cảm xúc không muốn nhiều lời, do dự lui ra ngoài, lại đi vào đưa cho cô ly cà phê: "Đàn ông mà, đều sẽ có lúc làm sai. Chỉ cần anh ấy đối xử tốt với chị, hơn nữa nhất định chị không được tìm anh ta cãi nhau, tới lúc đó ngược lại để cho hồ ly tinh kia được lợi."
Tiểu J càng nói càng thái quá, rốt cuộc Tiêu Tiêu kiềm chế chỉ vỗ vai đối phương: "Được rồi, chị không sao. Bọn chị rất tốt, không có cãi nhau."
Tiểu J ngờ vực nhìn cô.
Tiêu Tiêu nghiêm túc gật đầu: "Anh còn đợi để đón chị."
Ai ngờ tiểu J nhíu mày càng sâu: "Chị không thể thỏa hiệp vô điều kiện như thế, ít nhất khiến cho anh biết bản thân làm sai, bằng không về sau sẽ còn phạm sai lầm, hơn nữa sẽ cảm thấy chị rất dễ ức hiếp."
Tiêu Tiêu đau khổ che cái trán, bị lời nói mâu thuẫn trước sau của nhóc là cho dở khóc dở cười, khoát tay nói: "Chị thật sự phải làm việc."
Tiểu J không nói bĩu môi, vẫn không yên lòng mà nói: "Có chuyện gì thì nói với em, đừng kìm nén."
Tiêu Tiêu chỉ cửa, lúc này tiểu J mới lưu luyến đi ra ngoài. Đến khi không thấy bóng dáng, cô mới thở phào một hơi.
Đêm đó Hạ Uyên không có tiếp tục giải thích, nhưng luôn ra ám hiệu cho cô, lúc đó anh và Mạnh Vân Khiết trừ bỏ có chút mập mờ thì không có phát sinh thêm chuyện gì. Thật ra cũng không sao cả, chỉ là cô cảm thấy, đối với chuyện quá khứ anh không chịu nói tỉ mỉ, chắc có điều gì muốn che giấu.
Anh còn có việc cất giấu ——
Nghĩ như vậy, trong lòng cô có chút lo lắng, có chút sợ hãi.
Tình cảm của hai người không biết còn có thể chịu đựng bao nhiêu thử thách từ những lời nói dối, cô đã tha thứ một lần, không tin rằng vì anh mà lại tha thứ thêm lần nữa.
Đang mất hồn, điện thoại trên bàn rung vù vù, cô cầm lấy vừa nhìn, là một số xa lạ.Mạnh Vân Khiết buộc tóc đuôi ngựa cao, trang phục và dáng vẻ so với buổi tiệc tối hôm đó hoàn toàn khác nhau, một cái áo sơ mi trắng đơn giản nổi bật ngũ quan nhẹ nhàng thoải mái sạch sẽ, giống như bộ dáng người phụ nữ thành thục nên có một chút, ngược lại lại có và phần trẻ con trên nét mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!