Chương 16: Mặt sưng vù

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Hoắc Dữ Xuyên im lặng hồi lâu rồi lạnh lùng hỏi:

"Không hay bằng cô ấy chứ gì?"

Lâm Miểu trố mắt nhìn hắn: Cậu ghen à?

Hoắc Dữ Xuyên giật mình, đáy mắt lộ ra vẻ bối rối khó phát hiện, Tớ......

Cậu yên tâm đi, Lâm Miểu giơ bốn ngón tay lên thề,

"Cô ấy là người hẹn hò với cậu mà, tớ không có ý đồ gì với cô ấy đâu."

Hoắc Dữ Xuyên: ......

Hoắc Dữ Xuyên không nói gì mà quay lưng xem bánh kem.

Lâm Miểu cũng đi theo, ngắm những ổ bánh tinh xảo như tác phẩm nghệ thuật trong tủ kính rồi lại cúi đầu nhìn giá, trong lòng phiền muộn.

Số tiền tiết kiệm ít ỏi của mình lại sắp đội nón ra đi rồi.

Nhưng còn có Hoắc Dữ Xuyên mà, có thể ăn ké hắn.

Cậu háo hức hỏi Hoắc Dữ Xuyên,

"Cậu muốn mua cái nào?"

Hoắc Dữ Xuyên: Chưa biết.

"Cậu thích xoài không?" Lâm Miểu dụ dỗ từng bước,

"Bánh xoài này có vẻ ngon nè."

Hoắc Dữ Xuyên tựa như bị cậu thuyết phục, ừ một tiếng rồi bảo nhân viên cửa hàng đóng hộp.

Lâm Miểu ân cần xách giùm hắn, chỉ nhường việc tính tiền cho Hoắc Dữ Xuyên.

Khi họ về đến nhà thì dì Trần đã nấu cơm xong.

Hoắc Dữ Xuyên đưa ổ bánh kem mà Lâm Miểu ôm không buông tay cho bà, nói cất vào tủ lạnh để lát nữa tráng miệng.

Thế là suốt bữa cơm Lâm Miểu cứ mãi thèm thuồng hương vị thơm ngọt kia, ăn cơm xong còn cố tình đi tới đi lui trước mặt Hoắc Dữ Xuyên rồi mở tủ lạnh liên tục.

Hoắc Dữ Xuyên trên sofa:

"Mở hoài bánh kem sẽ chảy đấy."

Lâm Miểu vờ như sực nhớ ra,

"Ờ ha, cậu chưa ăn bánh kem nữa."

Lâm Miểu miễn cưỡng đáp:

"Ăn chút xíu cũng được."

Hoắc Dữ Xuyên lười vạch trần cậu, đặt tài liệu xuống rồi bảo cậu lấy bánh kem ra.

Lâm Miểu vừa hào hứng vừa dè dặt, nhường Hoắc Dữ Xuyên ăn trước.

Ngọt quá. Hoắc Dữ Xuyên đặt muỗng xuống rồi nhận xét.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!