Tô Hạ có một bí mật, cậu trùng sinh.
Đời trước cậu cũng lựa chọn lớp 11-2 ban tự nhiên chẳng qua không chủ động giơ tay xin làm đại diện môn Toán.
Khi đó cậu vô cùng tự ti.
Bây giờ không giống vậy nữa, bạn cùng lớp, cậu hiểu rõ nhà ai có quan hệ với trường học, ai tương lai sẽ đi du học, cha mẹ của ai làm Sở Giáo dục, nhà ai giàu có, bố của ai có người thứ ba.
Tô Hạ mượn những thứ "tiên tri" này để làm thân thiết, trở thành bạn thân của bọn họ.
Nhà Bùi Lĩnh rất giàu.
Đời trước Tô Hạ đã biết, dù sao đám tùy tùng bên ban xã hội cả ngày cứ mở miệng ngậm miệng gọi Bùi thiếu.
Nhà Bùi Lĩnh còn có tài xế chuyên môn.
Nhưng có điều sau khi Tô Hạ lên đại học mới biết được, Bùi Lĩnh có cha là người giàu có tên trên bảng xếp hạng trong nước.
Có một số người từ khi sinh hạ đã có của cải mà cả đời người khác không thể đuổi kịp.
Tô Hạ dồn nén ghen ghét trong lòng mình.
Trùng sinh quay về, cậu nên bắt lấy ván cầu Bùi Lĩnh này mới đúng.
Hơn nữa Tô Hạ còn biết một bí mật lớn của Bùi Lĩnh.
Bùi Lĩnh thầm thích trùm trường Tần Trì Dã, mà Tần Trì Dã lại là trai thẳng.
Đời trước, trong lần thi khảo sát này Bùi Lĩnh thi không tốt chính là vì Tần Trì Dã.
Hình như là trên sân bóng rổ xảy ra chuyện gì đó, sau đó Bùi Lĩnh trọ ở trường cũng bởi vì Tần Trì Dã.
Tô Hạ không rõ lắm, dù sao lúc trước cậu ta chỉ là một người không đáng chú ý, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ trong lớp.
Tin đồn này chẳng qua là về sau Bùi Lĩnh vụиɠ ŧяộʍ thổ lộ với Tần Trì Dã bị từ chối, khắp nơi truyền đi cậu ta mới biết được.
Vừa nghĩ tới chuyện cho dù Bùi Lĩnh có tiền cũng sẽ bị người cậu ta thích chán ghét, thành tích lại không bằng mình, trong lòng Tô Hạ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Chờ cho khi có kết quả thi khảo sát, chủ nhiệm lớp sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi.
Người có thành tích tốt có thể chủ động chọn chỗ ngồi, lúc đó cậu ta có thể chọn ngồi cùng bàn với Bùi Lĩnh, thỉnh thoảng giúp đối phương làm đề, rất nhanh sẽ trở thành bạn tốt.
"Mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi." Tô Hạ thấp giọng tự nhủ.
Lưu Mẫn quay người hỏi: "Bài tập Toán còn mấy người nữa? Nếu không đủ thì thì cậu lại thúc giục thêm một lần nữa đi.
Nếu không thì học chiêu vừa nãy của Bùi Lĩnh, méc cô là được."
Tô Hạ trong lúc tính toán lấy lại tinh thần, đếm bài tập, còn thiếu vài cái của mấy người khó chơi nhất kia.
Tần Trì Dã Trương Gia Kỳ thì không nói nữa, phiền nhất chính là Tôn Chiêu.
Có một lần cậu giục Tôn Chiêu nộp bài, Tôn Chiêu chơi xấu bảo cậu làm giúp.
Lúc đó cậu vội vã thu bài, cũng không nghĩ nhiều cho nên giúp hắn chép bài, sau đó mỗi lần lần nào cũng thế.
Tô Hạ không dám kiện cáo với chủ nhiệm lớp, cha của Tôn Chiêu đang làm trong Sở Giáo Dục nhưng cụ thể làm gì cậu lại không rõ lắm.
"Được, để tớ giục một chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!