Chương 33: (Vô Đề)

"Bùi Lĩnh, tớ biết là bảo cậu thừa nhận khóc thầm trước mặt anh đại có chút mất mặt-"

"Thật ra là thì khá tốt."

Bùi Lĩnh sờ sờ cằm, nghĩ đến cái gì đột nhiên mỉm cười, "Tôi nghĩ chơi rất thú vị đây."

"?" Lần này đến phiên Chu Hiện ngây ngẩn cả người.

Cái này có gì mà thú vị? Chơi cái gì cơ? Nhưng cậu ta nhìn nụ cười trên mặt Bùi Lĩnh có chút sợ hãi, cũng không dám thắc mắc, "Anh Bùi à, anh thật sự định giúp bọn em à?"

Cậu ta còn chưa nói nói sẽ mua bữa sáng trong một tháng xem như bồi thường đâu.

Bùi Lĩnh gật đầu, "Chỉ cần đừng để Tần Trì Dã biết là được."

"Đương nhiên đương nhiên." Vốn dĩ Chu Hiện muốn lừa anh đại, sao có thể để anh đại biết được.

Chẳng qua thái độ của Bùi Lĩnh thật sự rất kỳ lạ.

Bây giờ Chu Hiện đang qua cơn nguy kịch, cậu ta tò mò chân thành hỏi Bùi Lĩnh: "Anh Bùi à, em có thể hỏi tại sao anh lại đồng ý không? Còn có thú vị là thú vị cái gì?"

Chuyện này là sao?

Bùi Lĩnh bảo Chu Hiện tránh đường, sau khi rời khỏi mới nói: "Tôi muốn xem Tần Trì Dã ngoài trừ đẹp trai ra còn có ưu điểm gì nữa không-"

???

Trên đầu Chu Hiện hiện một loạt dấu hỏi.

Nếu muốn biết ưu điểm của anh Tần, cậu ta cũng rất rõ.

Ngoại trừ đẹp trai ra, anh đại còn trượng nghĩa, chơi bóng rổ giỏi, nhà giàu, chơi game giỏi.

Nhưng Chu Hiện cảm thấy những gì mình biết khác xa so với những gì Bùi Lĩnh muốn biết.

Thôi quên đi, không quan trọng, báo tin cho Trương Gia Kỳ đã.

Lớp 11-2.

Bùi Lĩnh xách cặp đi đến lớp học, liếc mắt đã thấy Tần Trì Dã đang ngồi tại chỗ.

Cậu đi tới bàn mình, Tần Trì Dã dựa ghế vào bàn sau chừa ra đường đi, liếc nhìn Bùi Lĩnh.

Bùi Lĩnh không nhìn thấy, bước vào chỗ ngồi của mình lại nhìn thấy trên bàn đã đặt bữa sáng.

Một hộp sữa bò và sandwich.

Tần Trì Dã thả chân xuống dưới để ghế về vị trí cũ, không nhìn Bùi Lĩnh, mắt nhìn thẳng về phía trước "Bữa sáng, tôi mua."

"Vậy cậu để sai chỗ rồi." Bùi Lĩnh cầm bữa sáng dời sang một bên.

Mới được một nửa, Tần Trì Dã nhăn mặt nói từng chữ, "Tôi mua cho cậu."

Bùi Lĩnh đột nhiên hiểu ra, "Không phải cậu không để ý tới tôi à? Sao tự nhiên mua bữa sáng cho tôi làm gì?"

"Ai mới là người không để ý?" Tần Trì Dã im lặng.

"Rõ ràng cậu không để ý tới tôi trước, buổi tối còn trộm-"

"Trộm gì cơ?" Bùi Lĩnh hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!