Chương 25: (Vô Đề)

Chín giờ tối, dì giúp việc nhà họ Chu tới mời Chu Thần ra sảnh ngoài.

Bữa tiệc hôm nay trên danh nghĩa là lễ trưởng thành của Chu Ngôn Lễ cho con trai Chu Thần.

Cuối cùng tất nhiên sẽ là nhân vật chính cắt bánh, ước nguyện và mở quà, rồi Chu Ngôn Lễ sẽ nói vài ba câu.

"Cháu biết rồi." Chu Thần nói với dì giúp việc xong quay đầu nói với bạn học: "Tớ lên lầu thay quần áo, mọi người ra phòng khách đợi tớ đi."

"Vậy cậu nhanh lên."

Những người bạn học này đều có gia thế nhưng không sánh được với Chu Thần, đi phòng khách không thể tránh khỏi có chút căng thẳng.

Chu Thần đè nén cao hứng, "Được".

Cậu ta đã biết quà sinh nhật mười tám tuổi là gì.

Cha đã đáp ứng tặng cậu ta một chiếc xe thể thao, chốc nữa ở sảnh sẽ tặng cho cậu.

Có thể khoe khoang trước mặt bạn học, mười phần mặt mũi.

"Cậu Bùi, cậu có muốn ngồi một chút nữa không, hay là tới sảnh ngoài?" Dì giúp việc nhiệt tình hỏi.

"Nếu cậu muốn nghỉ ngơi, tôi mang chút đồ ăn vặt lên cho cậu nhé?"

Bùi Lĩnh: ...

Vừa rồi cậu không nghe nhầm, dì giúp việc gọi Chu Thần là Tiểu Thần, vì sao tới lượt cậu lại thành cậu Bùi?

Nhìn những người bạn học của Chu Thần đang nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp và kinh ngạc, Bùi Lĩnh quyết định buộc cậu phải giả vờ rồi thế là bình tĩnh nói: "Không cần đâu, bọn cháu sẽ ra ngoài."

"Được, vậy cậu Bùi cẩn thận nhé, cậu Tiểu Bùi đi chậm một chút." Dì giúp việc nhà họ Chu vô cùng nhiệt tình."

Tiểu Bồi Tiền ngẩng đầu nhìn anh trai, bập bẹ nói: "Anh hai ơi, cậu Tiểu Bùi là nói em hỏ?"

"Hỏ hỏ ~" Bùi Lĩnh đáp lại Tiểu Bồi Tiền.

Tiểu Bồi Tiền cũng mặc kệ cậu chủ hay không cậu chủ, cảm thấy chơi vui quơ quơ tay anh trai, một đường đi ồn ào như một con dê, be be be be kêu suốt.

Nhóc cảm thấy anh trai đây là chơi với minh.

(*)

(*) Bản raw câu "Anh đang nói em hỏ?" là "?" thì từ [miē] là từ tượng thanh tiếng dê kêu.

Cho nên câu sau của Bùi Lĩnh là "

" là đang giả tiếng dê kêu chọc Tiểu Bồi Tiền mà mình không tìm được từ nào thay thế nên để thế này.

Sau khi đi xa, bạn cùng lớp Chu Thần trong phòng chơi mới nói: "Không biết bao nhiêu tuổi mà bày đặt cậu chủ cậu đồ."

"Nhưng mà trông có vẻ không tầm thường đâu."

"Chu Thần, nhà cậu ta có nhiều tiền không? So với nhà cậu thế nào?"

Vừa tò mò, vừa ghét bỏ lại hâm mộ, nhưng cũng phải kéo người ta xuống.

Chu Thần lừa gạt nói: "Cha của tới với chú Bùi là bạn tốt thế giao."

Nói vậy cũng không sai lắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!