Chương 8: Gặp Gỡ Thiếu Niên 08-Chu Vụ Tầm, Tớ Mong Cậu Sẽ Không Bao Giờ Cô Đơn

Lúc Bạch Y về đến nhà thì bố mẹ vẫn chưa về. Cô thay dép ở tiền sảnh, theo thói quen nhấn một ít nước rửa tay khô. Xoa xoa tay xong, Bạch Y xách cặp thẳng về phòng.

Trong phòng ngủ, cô làm bài tập nghỉ lễ được nửa tiếng thì xuống bếp chuẩn bị bữa tối. Cô mất gần một tiếng để chuẩn bị xong bữa tối, thế nhưng bố mẹ vẫn chưa về nhà.

Bình thường bởi vì hôm sau còn phải đi học, nếu Bạch Tuấn Nghị và Y Quân Uyển có ca phẫu thuật không thể về nhà đúng giờ, cô sẽ không cố ý đợi bố mẹ về rồi mới ăn cùng.

Nhưng hôm nay được nghỉ rồi, mai cũng không cần dậy sớm đi học, Bạch Y liền không tự ăn trước. Cô đậy kỹ thức ăn, lên lầu về phòng ngủ tiếp tục làm bài tập.

Mãi đến chín giờ rưỡi tối. Bạch Y đã làm xong hai tờ đề Tiếng Anh rồi, tiếng mở cửa nhà mới vang lên. Y Quân Uyển và Bạch Tuấn Nghị lần lượt bước vào nhà.

"Khó khăn lắm mới có chút thời gian nghỉ ngơi," Bạch Tuấn Nghị bàn bạc với Y Quân Uyển: "Chúng ta đưa Nhất Nhất đi chơi vài ngày nhé?"

Y Quân Uyển đồng ý: "Được thôi, cùng nhau thư giãn một chút."

Ngay khoảnh khắc nghe thấy họ về, Bạch Y đã bước ra khỏi phòng ngủ, lúc này cô đang đứng bên lan can cầu thang tầng hai đợi bố mẹ. Lời Bạch Tuấn Nghị và Y Quân Uyển nói khi lên lầu cô nghe rất rõ.

Họ định đưa cô đi thư giãn vài ngày.

"Bố, mẹ," Bạch Y khẽ gọi họ một cách ngoan ngoãn, nói: "Con chuẩn bị xong bữa tối rồi ạ."

"Được," Y Quân Uyển bước lên bậc thang cuối cùng, đến trước mặt Bạch Y, nhẹ nhàng xoa đầu cô, mỉm cười nói đầy mãn nguyện: "Con gái của mẹ vất vả rồi."

"Mẹ đi tắm rửa trước đã, rồi mình ăn cơm."

Bạch Y gật đầu.

"À đúng rồi, bố mẹ muốn đưa con đi chơi vài ngày," Y Quân Uyển cười hỏi: "Nhất Nhất muốn đi đâu?"

Bạch Y nở nụ cười rạng rỡ, lập tức đáp: "Đế Đô!"

Bạch Tuấn Nghị thấy đi Đế Đô rất hay, liền đồng ý: "Được, vậy chúng ta sẽ đi Đế Đô chơi."

"Nhất Nhất con ăn cơm chưa?" Y Quân Uyển hỏi cô.

Bạch Y lắc đầu, khẽ cười nói: "Con muốn đợi bố mẹ ăn cùng."

Bạch Tuấn Nghị dịu dàng bảo: "Đói thì con cứ ăn một chút trước đi."

Bạch Y đáp: "Dạ."

Nhưng cô không ăn trước. Thay vào đó, cô vào bếp, múc cơm và bày thức ăn.

Đợi Y Quân Uyển và Bạch Tuấn Nghị mỗi người thay một bộ đồ ngủ sạch sẽ bước đến, Bạch Y vừa định ngồi xuống thì Y Quân Uyển đã hỏi: "Nhất Nhất, các con đã có điểm thi tháng chưa?"

Trái tim vốn không yên tĩnh kể từ khi về nhà bỗng nhiên thót lại. Bạch Y khẽ mím môi, thành thật trả lời: "Có rồi ạ."

"Lần này con đứng thứ ba," Cô lo lắng cắn môi, khẽ nói: "Kém Ngô Văn Bân một điểm."

Đôi lông mày vốn đang giãn ra của Y Quân Uyển khẽ nhíu lại. "Bảng điểm đâu?"

"Ở trong phòng ạ," Bạch Y đáp.

"Mang xuống cho mẹ xem," Y Quân Uyển nói.

Bạch Y vâng lời rời bàn ăn, lên phòng ngủ lấy bảng điểm đưa cho Y Quân Uyển.

Y Quân Uyển cụp mắt tỉ mỉ so sánh điểm từng môn của Bạch Y và Ngô Văn Bân.

Chốc lát sau, Y Quân Uyển thở dài một tiếng đầy vẻ "hận sắt không thành thép": "Sao môn tiếng Anh lại bị trừ hai điểm? Bình thường con đều đạt điểm tuyệt đối mà, Nhất Nhất, lần này nếu không mất hai điểm đó, con hoàn toàn có thể vượt qua cậu ấy mà đứng thứ hai."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!