Chương 7: Gặp Gỡ Thiếu Niên 07 - Nữ Chính Kéo Tay Áo Cậu Ấy, Không Phải Là...

Thời gian chớp mắt đã đến cuối tháng. Mặc dù kỳ nghỉ Quốc khánh sắp đến, nhưng trước khi được nghỉ, các học sinh còn phải đối mặt với kỳ thi tháng. Nhà trường đặc biệt sắp xếp kỳ thi vào ngày 27 và 28. Bởi thế, trước khi nghỉ lễ, chắc chắn tất cả học sinh đều nhận được bảng điểm.

Lần kiểm tra khảo sát lần trước, Bạch Y xếp thứ 48 toàn khối, mà một phòng thi có 50 người. Vì vậy lần này cô thi ở phòng thi số một. Cùng phòng thi còn có Chương Vụ Tuân – hạng nhất khối, và Ngô Văn Bân – người có thứ hạng ngang với cô.

Chu Vụ Tầm, vì không có thứ hạng nên lần này thi ở phòng thi cuối cùng.

Bạch Y rất rõ thực lực của Chu Vụ Tầm phi thường, và cũng biết mình không tài nào vượt qua Chương Vụ Tuân. Còn về Ngô Văn Bân, thật ra trong lòng Bạch Y rất bất an. Mặc dù bình thường Ngô Văn Bân luôn cà lơ phất phơ, trên lớp cũng hay ngủ gật, nhưng không ai có thể phủ nhận, chỉ số thông minh của cậu ta rõ ràng ở đó, đầu óc linh hoạt, đặc biệt xuất sắc trong các môn tự nhiên. Bằng không cũng không thể ngang nhiên ngủ gật trên lớp mà các thầy cô đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua.

Ngay cả khi có lúc giáo viên bộ môn không thể chịu nổi mà gọi cậu ta dậy, người này hoàn toàn biết thầy cô đã giảng đến đâu mà vẫn có thể mơ màng mở mắt nói ra đáp án đúng và các bước giải hoàn chỉnh. Cứ như thể cậu ta chỉ giả vờ ngủ, còn đầu óc thì vẫn luôn suy nghĩ theo nội dung bài giảng của thầy cô.

Còn Bạch Y so với cậu ta, logic không chặt chẽ bằng, tư duy cũng không nhanh nhạy. Chỉ có cảm thụ ngôn ngữ bẩm sinh đối với tiếng Anh là có thể hơn cậu ta.

Nhưng điều này không đủ. Cô cần phải bỏ ra nhiều thời gian hơn để làm bài tập, luyện đề, mới có thể miễn cưỡng không bị tụt lại.

Nếu phải định vị cho hai người họ, thì Ngô Văn Bân thuộc dạng học sinh có thiên phú, chỉ là thiên phú của cậu ta chưa đủ để sánh ngang với Chương Vụ Tuân và Chu Vụ Tầm. Còn Bạch Y là dạng chăm chỉ nỗ lực.

Bạch Y đã nghĩ rất nhiều lần, kỳ thi tháng này thứ hạng tốt nhất của cô cũng chỉ có thể là thứ ba. Đây vẫn là tính toán dựa trên việc cô có thể lại ngang hàng với Ngô Văn Bân hoặc may mắn vượt qua Ngô Văn Bân.

Dù sao thì, cô hoàn toàn không thể vượt qua Chương Vụ Tuân và Chu Vụ Tầm. Chỉ có thể cố gắng hết sức để đuổi kịp.

Vì vậy, lời hứa với mẹ rằng sẽ giữ vững vị trí thứ hai trong lớp, có lẽ sẽ không thành hiện thực.

Trong lòng Bạch Y rất áp lực. Cô có thể tưởng tượng ra thái độ và lời lẽ của mẹ khi nhìn thấy bảng điểm.

Vì thế, trong khoảng thời gian trước kỳ thi Bạch Y đã đặc biệt nỗ lực ôn tập kiến thức. Mỗi ngày luyện đề đến tận khuya mới ngủ.

Chiều ngày 27, môn đầu tiên thi là Toán. Thi xong ai nấy cũng vội vã đi vệ sinh.

Bạch Y vừa ra khỏi phòng thi, Ngô Văn Bân đã dùng giọng oang oang hỏi Chương Vụ Tuân cũng đang đi ra khỏi phòng thi: "Anh Chương! Câu trắc nghiệm số 4 anh chọn đáp án nào vậy? Kết quả là 30 hay 25?"

Ngô Văn Bân cười nói: "Em chỉ mỗi câu này không chắc thôi, anh nói cho em đi mà! Không thì lát nữa thi tiếng Anh em cũng chẳng thể tập trung được."

Câu trắc nghiệm số 4 mà Ngô Văn Bân hỏi, Bạch Y cũng rất không chắc chắn. Cô chọn 25, nhưng cô không dám chắc có đúng không.

Bạch Y không muốn biết đúng sai trước. Cô cố gắng đi nhanh nhất có thể về phía trước, nhưng kết quả vẫn nghe thấy lời Ngô Văn Bân cao giọng đầy phấn khích: "Em chọn 30! Anh Chương cũng chọn 30 là em yên tâm rồi, lần này chắc chắn không sai được đâu!"

Bạch Y: "..."

Bạch Y bỗng thấy vô cùng bực bội.

Hai ngày thi tháng kết thúc, các giáo viên bộ môn bắt đầu chữa đề. Bạch Y cũng từ đó mà có thể ước tính được điểm số của mình.

Chiều ngày 30, giờ ra chơi, Bạch Y đến văn phòng ôm chồng đề cương nghỉ lễ vừa được in ra. Cô tình cờ gặp lớp trưởng Chương Vụ Tuân cũng đang ở văn phòng lấy bảng điểm tổng hợp thứ hạng.

Kỳ nghỉ Quốc khánh kéo dài bảy ngày, chỉ riêng môn Hóa đã có bảy tờ đề cương. Bạch Y phải ôm bảy xấp đề dày cộp về lớp.

Vừa bước ra khỏi văn phòng, Chương Vụ Tuân đã cầm bảng điểm đuổi theo.

"Để tớ giúp cậu," Cậu chưa nói xong, tay đã vươn ra, một lần lấy đi bốn xấp đề từ chỗ Bạch Y.

Tay cô lập tức nhẹ đi rất nhiều. Bạch Y thở phào một hơi, đầy biết ơn nói: "Cảm ơn cậu."

Chốc lát sau, Bạch Y không kìm được hỏi: "Cậu vẫn hạng nhất chứ?"

Bạch Y cắn nhẹ môi, thăm dò hỏi: "Còn hạng nhì thì sao? Cậu có xem không?"

"Ngô Văn Bân," Chương Vụ Tuân trả lời, rồi bổ sung: "Cậu hạng ba, chỉ kém cậu ấy một điểm thôi."

Bạch Y ngớ người, nhất thời không phản ứng kịp. Cô hé miệng, rất muốn hỏi: "Còn Chu Vụ Tầm thì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!