Vì lời tỏ tình của Chu Vụ Tầm, đến tận tối Bạch Y vẫn như đang bước trên mây, cảm thấy không thật chút nào. Cô không ngờ rằng anh đã thích mình mười năm. Bởi vì câu nói "Anh không có hứng thú với cô ấy" của anh năm xưa, Bạch Y đã quy kết tất cả những điều tốt đẹp anh dành cho mình thành cô là bạn của anh. Và anh luôn đối xử tốt với bạn bè một cách không chê vào đâu được.
Ngay cả khi gặp lại, anh luôn chủ động, quan tâm chu đáo đến cô, thậm chí nhiều lần bay từ Thẩm Thành đến tìm cô, sự mập mờ rõ ràng đến vậy, cô vẫn không đủ dũng khí để thừa nhận rằng anh thích mình và đang theo đuổi mình.
Trở về ký túc xá, Bạch Y ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm vào bó hoa hồng trắng được đặt trên bàn học, ánh mắt thẳng tắp, vô định. Tưởng Băng vừa tắm xong đi ra thấy Bạch Y vẫn đang thẫn thờ, liền gọi cô: "Nhất Nhất? Nhất Nhất?"
Bạch Y giật mình hoàn hồn, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Tưởng Băng.
Tưởng Băng hỏi: "Sao cậu cứ hồn bay phách lạc vậy?"
Bạch Y lắc đầu, khẽ đáp: "Không sao."
"Luật sư Chu cũng biết chọn hoa ghê," Tưởng Băng cười nói: "Hoa hồng trắng rất hợp với cậu."
Tháng trước khi Chu Vụ Tầm đến Đại học Hải tìm Bạch Y để đưa cô đi xem trận đấu ván trượt, Tưởng Băng đã gặp anh rồi.
Bạch Y quay đầu nhìn bó hoa được đặt trên bàn, tâm trí lại bắt đầu mơ hồ. Năm năm trước anh cũng tặng cô một bó. Chỉ là lúc đó anh không ghi tên, và cô hoàn toàn không dám nghĩ rằng bó hoa đó là của anh.
Anh nói, anh đã đến.
Còn nhìn thấy cô đi cùng Chương Vụ Tuân.
Bạch Y cầm chiếc lọ cắm bút rỗng trên bàn học, vào nhà vệ sinh lấy một chút nước.
Sau đó, cô cắm từng cành hoa hồng vào lọ cắm bút.
Tối hôm đó trước khi ngủ, Bạch Y tìm Lữ Thư Na, người đã lâu không liên lạc.
Cô hỏi thẳng: [Chị ơi, gần đây chị ở đâu vậy?]
Sau khi tốt nghiệp Lữ Thư Na đã đi đóng phim, bây giờ là một nữ diễn viên, tuy không nổi đình nổi đám nhưng cũng không thiếu phim để đóng.
Lữ Thư Na nhanh chóng trả lời: [Ở Giang Thành đó em.]
Ngay sau đó cô ấy lại gửi: [Vừa đóng máy xong, ngày mai sẽ đến Hải Thành.]
Lữ Thư Na: [Nhất Nhất em còn ở Hải Thành không? Nếu có thì ngày mai chúng ta gặp nhau nha!]
Đúng lúc Bạch Y đang muốn gặp Lữ Thư Na, liền đồng ý: [ Được ạ.]
Sau đó Bạch Y lại hỏi: [Vậy chúng ta gặp ở đâu ạ?]
Lữ Thư Na trả lời: [Ngày mai chị sẽ đến Hải Thành vào buổi chiều, tối sẽ lái xe đến trường đón em, tối dẫn em đi ăn rồi đi suối nước nóng.]
Khóe môi Bạch Y khẽ cong lên, gõ chữ gửi đi: [Ừm, được ạ.]
Tối hôm sau.
Sau khi Bạch Y và Lữ Thư Na ăn tối xong thì đến một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng. Khi đang ngâm mình trong bồn nước nóng, Lữ Thư Na hỏi Bạch Y bên cạnh: "Nhất Nhất em tốt nghiệp xong còn ở đây không? Hay về Thẩm Thành?"
Bạch Y cười nói: "Về Thẩm Thành, đi dạy ở Đại học Thẩm."
Lữ Thư Na khẽ nhướng mày, khẳng định: "Cũng tốt đó, mỗi năm còn có kỳ nghỉ đông và hè để nghỉ ngơi."
Sau đó lại cười hỏi: "Công việc đã ổn định rồi, còn chuyện tình cảm thì sao?"
Má Bạch Y vốn đã hồng hào vì ngâm suối nước nóng, giờ lại thêm vài phần ửng đỏ. Cô khẽ khuấy nước bằng tay, mí mắt run rẩy, không nói ngay.
Một lát sau, Bạch Y mới lên tiếng, giọng điệu nghiêm túc nói với Lữ Thư Na: "Chị ơi... có chuyện này em muốn nói với chị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!