Chương 26: Khúc Ca Quên Lãng (06) - Chúc mừng lễ Thất Tịch của tớ và cậu.

Sáng hôm sau, Bạch Y tỉnh dậy đúng theo đồng hồ sinh học. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô xuống nhà. Y Quân Uyển đã chuẩn bị xong bữa sáng, đang bưng thức ăn lên bàn.

Thấy Bạch Y bước vào phòng khách, vẻ mặt Y Quân Uyển hơi không tự nhiên, muốn nói lại thôi. Bà cụp mắt xuống, đẩy nhẹ đĩa thức ăn.

Bạch Y chỉ gọi một tiếng "Mẹ", không nói gì thêm. Cô ngồi xuống, yên lặng bưng bát từ từ uống sữa đậu nành. Y Quân Uyển ngồi đối diện cô.

Một lúc sau, cuối cùng Y Quân Uyển cũng lên tiếng. Giọng bà dịu dàng, nhẹ nhàng hỏi: "Y Y, con còn giận mẹ không?"

Mi mắt Bạch Y khẽ run, không nói gì. Cô không biết phải trả lời thế nào.

"Mẹ xin lỗi con yêu, tối qua là mẹ nói không đúng, lúc đó mẹ quá sốt ruột, về nhà không thấy con, lại muộn rồi, lo lắng con xảy ra chuyện, nhưng lời nói ra lại thành những lời trách móc không kiểm soát, mẹ không cố ý đâu, đừng giận mẹ nữa có được không?" Y Quân Uyển dùng giọng điệu chân thành xin lỗi Bạch Y.

Bạch Y khẽ cắn vào phần thịt mềm bên trong môi. Cô cúi đầu, im lặng vài giây, sau đó nhẹ nhàng nói một cách nghiêm túc: "Con cũng có lỗi, không nên hứa về sớm mà lại về muộn như vậy, làm mẹ lo lắng."

"Mẹ, con xin lỗi."

Bố mẹ bận rộn công việc, Bạch Y hiểu rằng đôi khi họ mệt mỏi quá mức nên tâm trạng không tốt. Cô cũng hiểu rằng nếu mình về nhà muộn bố mẹ sẽ lo lắng. Bạch Y phải thừa nhận, tối qua cô đã không về nhà đúng giờ hẹn, đó là lỗi của cô.

Nhưng việc mẹ chất vấn cô mà không nghe cô giải thích, thậm chí còn trách móc cả bạn bè của cô, đó là lỗi của mẹ. Tuy nhiên, vì mẹ đã xin lỗi trước, cô cũng nên nhận lỗi với mẹ.

Sự thấu hiểu nên xuất phát từ hai chiều. Bạch Y cố gắng thấu hiểu bố mẹ, đồng thời cũng hy vọng họ có thể thấu hiểu và tôn trọng cô.

Sau khi hai mẹ con xin lỗi nhau, hai người nhìn nhau không kìm được mỉm cười. Không khí đột nhiên trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Bạch Y cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Một lúc sau, cô hỏi: "Mẹ, bố đâu rồi? Không ăn sáng ạ?"

Y Quân Uyển bất lực nói: "Sáng sớm nay bố con mới từ bệnh viện về, giờ này vẫn đang ngủ, để ông ấy dậy rồi tính sau."

Vì Chu Vụ Tầm đã tặng cô ván trượt, Bạch Y lại có thêm cái cớ để có thể liên hệ với cậu. Chỉ cần cô nói muốn chơi ván trượt là có thể gặp cậu, thậm chí có thể trượt ván cùng cậu.

Nhưng Bạch Y chưa bao giờ chủ động tìm Chu Vụ Tầm để lấy ván trượt. Cô thừa nhận, cô thích thầm cậu. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó. Cô hiểu rõ cậu chỉ coi cô bé là bạn bè, và cũng hiểu rằng chỉ khi là bạn bè, mối quan hệ của họ mới có thể lâu dài. Thêm vào đó, cậu từng có một thời gian ngắn qua lại với chị họ của cô. Những lý do này khiến Bạch Y không còn ảo tưởng về việc hẹn hò với cậu nữa.

Có thể duy trì một tình bạn như vậy, Bạch Y đã cảm thấy rất mãn nguyện. Vì vậy, cô cố gắng duy trì sự tự trọng của một người bạn trước mặt cậu, cẩn thận che giấu những dấu vết mình thích cậu.

Cũng vì thế, Bạch Y mới không chủ động tìm cậu để lấy ván trượt. Cô cố gắng hết sức để tránh họ ở riêng với nhau. Sâu thẳm trong lòng cô đương nhiên mong được nhìn cậu thêm một lần, nhưng đồng thời lại đặc biệt sợ khi gặp cậu. Cô sợ mình thể hiện không tự nhiên bị cậu phát hiện ra manh mối, sợ mình trở nên vụng về trước mặt cậu, sợ mình làm trò cười trước mặt cậu.

Từ khoảnh khắc bắt đầu thích cậu, cô luôn mâu thuẫn như vậy. Một mặt khao khát được gần gũi cậu, một mặt lại sợ hãi khi tiếp xúc với cậu.

Cho đến ngày 6 tháng 8.

Bạch Y tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, cô lấy điện thoại ra thì thấy có tin nhắn QQ. Là tin nhắn từ Hạ Từ, người đã lâu không nói chuyện.

[Gia Bối Lưỡi Cay: Ra ngoài chơi ván trượt không?]

Bạch Y buồn cười, trả lời: [Không đâu, em chơi đi.]

Hạ Từ trả lời ngay lập tức: [Một mình chơi chán lắm.]

Sau đó lại gửi thêm: [Bây giờ là nghỉ hè mà, chắc chị không bận đâu nhỉ?]

Ngay lúc này lại có người khác gửi tin nhắn cho Bạch Y. Bạch Y nghĩ là Tinh Nguyệt muốn rủ cô đi chơi. Nhưng khi thoát ra khỏi giao diện trò chuyện với Hạ Từ, cô mới phát hiện, không phải Bành Tinh Nguyệt, mà là Chu Vụ Tầm.

Cô nhìn chằm chằm tin nhắn cậu gửi, hơi sững sờ.

[ZWX: Ra ngoài chơi ván trượt không?]

Rõ ràng đã cố gắng nhịn nhiều ngày rồi, có mấy lần cô đặc biệt muốn chơi ván trượt, đều vì lý do không gặp riêng cậu mà cố gắng kìm nén ý định.

Thế nhưng, bây giờ, ngay lúc này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!