Chương 10: Gặp Gỡ Thiếu Niên 10 - Cậu Vừa Xuất Hiện, Thế Giới Của Tớ Chỉ Còn...

Ngày hôm sau, Lữ Thư Na tỉnh rượu trở về nhà. Mấy ngày tới, cô ấy không chỉ có bài tập nghỉ lễ phải làm mà còn phải đi tập múa.

Bạch Y dành ba ngày để hoàn thành tất cả bài tập trong kỳ nghỉ lễ.

Đêm ngày mùng 3.

Khi Y Quân Uyển và Bạch Tuấn Nghị xách vali về đến nhà, Bạch Y đang ở trong phòng ngủ viết nhật ký. Cô nghe thấy tiếng mở cửa liền lập tức giấu cuốn nhật ký đang viết dở vào ngăn kéo và khóa lại. Sau đó tắt đèn, vội vàng trèo lên giường, giả vờ như mình đã ngủ.

Qua khe cửa, Y Quân Uyển nhìn thấy phòng ngủ của Bạch Y tối om, khẽ giọng nói với chồng: "Nhất Nhất ngủ rồi."

Bạch Tuấn Nghị nói: "Cũng không còn sớm nữa, vậy sáng mai đợi con bé dậy rồi đưa quà cho nó nhé."

"Ừm," Y Quân Uyển đáp, đi đến trước cửa phòng ngủ của Bạch Y, rất cẩn thận đẩy cửa vào. Ánh sáng từ bên ngoài tràn vào.

Y Quân Uyển thấy Bạch Y không đắp chăn cẩn thận, bước chân nhẹ nhàng đến bên giường cô, dịu dàng đắp chăn cho cô, còn cố ý vén chăn ở các góc. Sau đó mới quay người rời đi, đóng cửa lại.

Căn phòng lại chìm vào bóng tối.

Bạch Y từ từ mở mắt. Cô nằm trên giường ngẩn ngơ một lúc, sau đó lặng lẽ đi chân trần xuống giường, từ từ mở ngăn kéo, cẩn trọng như đang tháo bom. Sợ rằng chỉ cần tay run rẩy một chút thôi cũng sẽ tạo ra tiếng động.

Cô lấy cuốn nhật ký ra, lại mò một cây bút từ trên bàn học, cuối cùng tìm thấy chiếc đèn pin nhỏ trong ngăn kéo cạnh đầu giường.

Bạch Y chui vào trong chăn. Cô nằm sấp trên giường, bật đèn pin, lật bìa cuốn nhật ký ra, tiếp tục viết những dòng còn dang dở.

Viết xong, Bạch Y xé tờ giấy đó ra, gấp thành máy bay giấy. Vì sợ bây giờ đi mở hộp đựng đồ sẽ bị bố mẹ nghe thấy tiếng động, cô không xuống giường ngay. Cô đặt cuốn nhật ký, bút và đèn pin dưới gối, chiếc máy bay giấy đặt cạnh gối, quấn chặt chăn lại và nhắm mắt.

Đêm đó Bạch Y mơ một giấc mơ.

Trong mơ, cô quay trở lại buổi tối ngày mùng một. Cô ở rạp phim Tân Hải, trên người vẫn mặc bộ đồ đó, áo hoodie tím và quần jean xanh, trên đầu tết vài bím tóc nhỏ màu sắc.

Chỉ có điều, người bên cạnh không còn là chị họ, mà là Chu Vụ Tầm mặc đồ cùng tông màu với cô.

Chàng trai đứng trước quầy, cô đứng chếch phía sau cậu.

Bạch Y khẽ kéo tay áo khoác màu tím của cậu.

Chàng trai quay đầu lại, đôi mắt đào hoa long lanh chứa ý cười, vô cùng mê hoặc lòng người. Cô nhìn thấy nốt ruồi nhỏ màu nhạt trên sống mũi cậu, quyến rũ một cách kỳ lạ.

Ngay cả trong mơ, Bạch Y cũng có thể cảm nhận rõ ràng từng nhịp đập tim mình gần như phát điên, thình thịch thình thịch, như muốn làm vỡ màng nhĩ. Cảm giác rung động lan khắp cơ thể cô. Không chỉ trái tim, tất cả các tế bào đều nhảy múa tưng bừng.

"Đừng mua bỏng ngô," Cô khẽ nói với cậu.

Chu Vụ Tầm cười nhạt hỏi: "Không thích à?"

Cô cắn môi gật đầu, ngầm đồng ý. Thật ra là vì cô biết cậu không thích nên mới không cho cậu mua.

Chu Vụ Tầm quay người đi gọi Coca.

Bàn tay Bạch Y đang nắm lấy tay áo cậu chuẩn bị buông lỏng thì chàng trai đột nhiên lật tay nắm lấy cổ tay cô. Ngay lập tức, những ngón tay thon dài của cậu di chuyển, bao trọn bàn tay nhỏ bé của cô vào lòng bàn tay mình.

Bàn tay cậu thật lớn, rất ấm áp.

Bạch Y cứng đờ tại chỗ. Cô ngây người nhìn cậu, trái tim như biến thành một chú nai nhỏ đang nhảy nhót tưng bừng, hưng phấn va đập khắp lồng ngực.

Đúng lúc này, Bạch Y bị tiếng gõ cửa đột ngột đánh thức.

"Nhất Nhất? Nhất Nhất?" Y Quân Uyển đứng ngoài cửa liên tục gọi cô: "Nhất Nhất dậy chưa? Đến giờ ăn sáng rồi."

Giấc mơ đẹp như bong bóng chợt vỡ tan, biến mất trong chớp mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!