Phòng tắm đóng kín cửa vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh tới mức dù chỉ có một tiếng động nhỏ vang lên cũng đủ để vang vọng khắp căn phòng.
Tiếng than nhẹ bị đè nén nơi cổ họng tạo thành một sự tương phản mạnh mẽ với tiếng nước chảy tùy ý.
Tê dại, khô nóng, còn có sự căng thẳng vì sợ sẽ bị phát hiện… Cảm quan và cảm xúc đan xen với nhau, hỗn loạn tới mức khiến người ta gần như nổi điên.
Cuối cùng, tiếng chuông báo thức ồn ào đã đánh tan tất cả kiều diễm, một cánh tay duỗi ra từ chăn bông dày nặng, sờ soạng điện thoại trên tủ đầu giường rồi cầm điện thoại vào trong chăn.
Chuông báo thức được tắt, căn phòng khôi phục lại sự yên tĩnh ban đầu, một lúc lâu sau, Cố Ngẫu mới chui đầu ra khỏi chăn, khuôn mặt đỏ bừng tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, đôi mắt mơ màng lập tức tỉnh táo hơn nhiều, cuối cùng cô cũng phản ứng lại rốt cuộc mình vừa mơ cái gì.
Không đúng, thay vì nói là mơ thì nói đó là chuyện đã từng xảy ra thì đúng hơn, cũng sau lần ấy Cố Ngẫu mới biết được, một nơi có không gian khép kín như phòng tắm đúng là không thích hợp để làm việc trộm cắp.
Cô không biết Giản Hoài Hiên nghĩ như thế nào, dù sao cô cũng canh cánh về chuyện này hồi lâu.
Cố Ngẫu xác định quần áo đã bỏ vào chăn bông từ tối qua vẫn còn hơi ấm, lúc này cô mới cởi áo ngủ, thay quần áo.
Trời bắt đầu vào đông, ở phương nam không dùng máy sưởi cũng không sao, ít nhất vẫn có thể sử dụng điều hòa để sưởi ấm, nhưng hôm nay điều hòa lại bị hỏng, mấy ngày nữa thợ sửa điều hòa mới tới được, Cố Ngẫu chỉ có thể tạm thời tới trung tâm thương mại gần đó mua thêm hai chiếc chăn thật dày, nếu không cô thật sự có thể chết cóng sau một đêm.
Gian nan thay quần áo xong, Cố Ngẫu mặc áo phao dưới chân giường vào rồi chạy vào trong nhà vệ sinh rửa mặt chải đầu.
Mở vòi nước ra, Cố Ngẫu đưa tay thử nhiệt độ của nước, xác định là nước ấm, cô mới bắt đầu đánh răng rửa mặt.
Hình ảnh phản chiếu của cô trong gương dường như không khác gì nửa năm trước, mái tóc bị cắt ngắn cũng dài ra không ít, mặt thì vẫn là khuôn mặt kia, có một chút mũm mĩm của trẻ con và vết bớt như vết cào màu đỏ hồng.
Không biết vì sao mà Giản Hoài Hiên rất thích vết bớt trên mặt cô, thỉnh thoảng lại cắn một cái, ngoài miệng Cố Ngẫu chê bai nhưng trong lòng lại từ từ thoát khỏi quan niệm "vết bớt rất xấu" được hình thành từ nhỏ, bây giờ, cho dù ra khỏi nhà cô cũng sẽ không dùng lớp trang điểm thật dày hoặc là khẩu trang để che vết bớt lại nữa.
Rửa mặt chải đầu xong xuôi, Cố Ngẫu cầm ca nấu mì của mình xuống tầng mua một suất mì nước nóng hầm hập để ăn sáng.
Cô vừa ăn sáng vừa lướt điện thoại, sau khi hành động của Cúc Cu được công khai, Dirty Girl lập một nhóm chat mới, trong nhóm chat mới chỉ có Cố Ngẫu, Dirty Girl, Bánh hoa xốp và Thích sạch sẽ.
Nhóm chat cũ vẫn còn đó, nhưng lại không có ai nhắn tin vào trong đó nữa, nhưng họ cũng không giải tán nhóm hoặc là kick thành viên nào. Nhóm chat ấy giống như đã chết, vô cùng im ắng, không có ai hỏi thăm.
Khi Cố Ngẫu tám chuyện trong nhóm chat, cô đồng thời nhận được kịch bản cho phần mới của "Trùng sinh
". Hơn nửa năm trôi qua, cốt truyện của"Trùng sinh
"có tiến triển rất lớn. (Đoạn này đều là nội dung của bộ truyện"Ngoại trừ ta, cả nhà đều trùng sinh" do tác giả viết, không liên quan đến cốt truyện "Cật Ngẫu
"nên em xin phép không edit. Nếu mọi người muốn thì có thể tìm đọc bản convert tại đây.) Cố Ngẫu đang thưởng thức kịch bản mà Bánh hoa tuyết mới gửi thì biên tập viên của nền tảng truyện tranh hợp tác với Cố Ngẫu nhắn tin cho cô, nói rằng những tập trước của"Trùng sinh" giành được giải thưởng, bảo ngày kia Cố Ngẫu tới thành phố H tham dự lễ trao giải.
Nhận được tin tức tốt như vậy, đương nhiên Cố Ngẫu vô cùng vui vẻ.
Nhưng mà, ngày kia ấy à…
Cố Ngẫu bắt đầu suy nghĩ nên nói thế nào với biên tập để từ chối hoạt động lần này, bởi vì ngày kia là ngày Giản Hoài Hiên về nước, cô muốn đến sân bay đón anh.
Sau đó Cố Ngẫu cũng nói chuyện này với Giản Hoài Hiên, nhưng hình như Giản Hoài Hiên không để ý tới chuyện Cố Ngẫu có thể tới sân bay đón anh được hay không lắm, bởi vì anh khuyên Cố Ngẫu nên tham dự lễ trao giải thì hơn.
Cố Ngẫu: "Em không đi đón anh cũng không sao cả à?"
Giản Hoài Hiên phân tích một cách vô cùng khách quan: "Giải thưởng này khá lớn, em không đi không phải quá đáng tiếc sao?"
Cố Ngẫu nhướng mày: "Ừm, anh nói có lý."
Nói rồi cô lập tức cúp điện thoại, cũng từ chối cuộc gọi video buổi tối của Giản Hoài Hiên.
Điều kỳ lạ là Giản Hoài Hiên cũng không tìm Cố Ngẫu nữa, Cố Ngẫu đeo tai nghe nghe nhạc, tỏ vẻ mình chẳng hề để bụng, nhưng ngòi bút dừng trên tablet lại phát ra âm thanh không nhỏ, hơn nữa cô còn thức tới tận ba giờ sáng mới đi ngủ.
Ngày hôm sau, Cố Ngẫu ngủ đến mười hai giờ trưa mới tỉnh lại, bỏ lỡ buổi sáng, cơm trưa cũng không muốn ăn cơm hộp, vì thế cô lấy nồi nấu lẩu mini trong bếp ra, định xuống tầng mua chút nguyên liệu nấu ăn nấu lẩu một người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!