Chương 18: (Vô Đề)

Quý Thiên khó tin đến mức phải nắm chặt cổ tay Chu Đỉnh Nguyên. Ánh mắt y lướt qua khuôn mặt của hắn, cố gắng tìm kiếm chút ý cười hoặc dấu hiệu nào đó rằng đây chỉ là một trò đùa.

Nhưng khuôn mặt nghiêm túc của Chu Đỉnh Nguyên hoàn toàn không cho y chút hy vọng nào.

Chu Đỉnh Nguyên. Giọng Quý Thiên run rẩy. Điều này làm sao y có thể tin được? Chẳng phải điều này đồng nghĩa rằng y không thể quay về, rằng y sẽ mãi mãi kẹt lại ở thế giới này sao?

"Chu Đỉnh Nguyên, đây thực sự không phải là tiểu thuyết, thật đấy..."

Quý Thiên giật lấy điện thoại, lật lại vài chương trước của cuốn truyện. Những chương đầu mô tả rất rõ bối cảnh xã hội:

"Cậu xem này, Alpha, Beta, Omega! Tôi không hề lừa anh. Ở thế giới của tôi, Alpha là những người sinh ra để làm lãnh đạo. Họ sở hữu phần lớn nguồn lực xã hội, đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn..."

Alpha là biểu tượng của quyền lực.

Lời của Quý Thiên vẫn vang vọng bên tai Chu Đỉnh Nguyên. Hóa ra đây chính là ý nghĩa của thân phận kia.

Chu Đỉnh Nguyên phải cố hết sức để không bật ra tiếng chửi thề, đối diện với ánh mắt của Quý Thiên, y chỉ có thể nuốt lại mọi lời lẽ khó nghe. Đôi mắt của Quý Thiên ánh lên một sự đau khổ mà hắn không thể phớt lờ.

Hắn tự nhủ phải bình tĩnh, đây không phải lần đầu hắn thấy Quý Thiên hành xử kỳ quặc đến thế này. Tên này rõ ràng có vấn đề, mình đâu thể quá tính toán với một người... không bình thường.

Coi như thông cảm với một kiểu khuyết tật đi vậy, mà não tàn cũng tính là khuyết tật.

Quý Thiên. Chu Đỉnh Nguyên nắm ngược lại cổ tay y, nghiêm giọng nói,

"Cậu có biết cậu bây giờ trông giống gì không?"

Quý Thiên bối rối nhìn Chu Đỉnh Nguyên, khẽ lắc đầu.

"Cậu trông giống một người bị áp bức lâu ngày đến mức hoang tưởng, sống trong những giấc mộng hão huyền để tự cứu rỗi bản thân vậy."

Quý Thiên sốt sắng muốn giải thích, Không phải thế...

Biết rồi! Chu Đỉnh Nguyên không để y nói hết câu, hắn mất kiên nhẫn cắt ngang, "Tôi hiểu mà. Chắc trước đây cậu sống cực khổ, thiếu thốn đủ bề nên mới phải tưởng tượng mình quyền cao chức trọng, một tay che trời, lật tay làm mưa, úp tay làm gió.

Cũng chẳng sao cả, ai mà chẳng mơ mộng hão huyền đôi lần. Tôi cũng từng mơ trúng độc đắc cả trăm triệu đây, cả đời không cần làm việc nữa luôn. Nhưng mà này, mơ thì cũng phải có mức độ. Cậu đang hơi quá rồi đấy.

Cậu có thể lừa người khác, nhưng đừng tự lừa chính mình.Tôi không hề! Thật sự không!

"Tại sao ngay cả Chu Đỉnh Nguyên cũng không tin y? Quý Thiên quay vòng tại chỗ như một kẻ lạc đường trong sa mạc, đầu óc ong ong, cảm giác đau buốt ở thái dương càng lúc càng mạnh. Y chỉ có thể ôm lấy đầu mình, thì thào bảo:"Chu Đỉnh Nguyên, tôi thực sự không lừa anh... thật đấy...

"Chu Đỉnh Nguyên chưa từng thấy Quý Thiên hoảng loạn như vậy. Bộ dạng thất thần và sợ hãi của y khiến Chu không khỏi lo lắng. Nghĩ rằng không nên kích động y thêm nữa, Chu Đỉnh Nguyên nhẹ giọng trấn an:"Tôi không nói cậu lừa tôi, chỉ là chuyện này nghe không thuyết phục lắm.

"Quý Thiên nhìn Chu Đỉnh Nguyên với ánh mắt đầy mong đợi."Phải làm gì anh mới tin tôi? Tôi có thể kể anh nghe mọi thứ về cuộc sống trước đây của tôi, từng chi tiết một, như vậy anh có tin không?

"Chu Đỉnh Nguyên không gật đầu, cũng chẳng lắc đầu. Hắn quyết định nghe Quý Thiên giải thích trước."Tôi thực sự bị tai nạn xe hơi, sau đó mới xuất hiện trên sân thượng nhà anh.

"Chỉ riêng câu nói này đã rất khó tin. Nhưng thôi, biết đâu có một góc độ nào đó vi diệu khiến Quý Thiên bị xe hất bay lên tận sân thượng nhà mình thì sao? Thấy Chu Đỉnh Nguyên không phản ứng, Quý Thiên tiếp tục:"Trước khi tới đây, tôi đang trên đường tới buổi họp báo. Công ty chúng tôi vừa nghiên cứu thành công loại thuốc giúp Beta mang thai tự nhiên. Anh biết điều đó có nghĩa là gì không?

Trong bối cảnh Omega đang ngày càng khan hiếm thì việc Beta cũng có thể mang thai có thể làm áp lực dân số được giảm đáng kể.

Đây là một nghiên cứu mang tính đột phá.

"Chu Đỉnh Nguyên nhìn trân trân về phía trước, vẻ mặt hoàn toàn trống rỗng, linh hồn như bị hút khỏi cơ thể. Quý Thiên thấy Chu không nói gì, tưởng rằng cuối cùng hắn đã bị thuyết phục. Y hào hứng nói tiếp:"Anh biết họ Quý có nghĩa là gì không?Ý là ba cậu họ Quý.

"Câu trả lời ngoài mong đợi khiến Quý Thiên nghẹn họng, đang lúc tự hào đến cao trào, y bị Chu Đỉnh Nguyên phũ một cú đau điếng. Phải mất một lúc y mới lấy lại được giọng nói,"Họ Quý tượng trưng cho quyền lực và tài sản không ai sánh bằng.

Điều đó cũng có nghĩa là tôi nắm trong tay mọi thứ trên thế giới này.

"Chu Đỉnh Nguyên từ từ tỉnh táo lại. Ánh mắt hắn bình thản nhìn Quý Thiên."Cậu đúng là Tần Thủy Hoàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!