Có lẽ vì cuộc tháo chạy quá nguy hiểm hôm qua, nên hai người họ đã vô tình bỏ sót một vài chi tiết trên đường đi. Giờ đây, trên màn hình giám sát chiếu cảnh công viên phía trên, giữa những mảng thực vật bình thường, không biết từ bao giờ lại mọc lên rất nhiều sinh vật lạ kỳ.
Chúng ẩn mình giữa đám lá xanh, thoạt nhìn dễ khiến người ta tưởng đó là những loài cây quý hiếm hình dạng kỳ quái.
Từ phần rễ thân màu xanh nâu, mọc lên những "quả" hình oval to bằng quả trứng gà, hoặc có thể là hoa? Bề mặt phủ đầy vân sóng uốn lượn, phát ra ánh sáng xanh nhạt mờ mờ.
Từng cụm từng cụm loài thực vật không rõ nguồn gốc này tựa như xuất hiện chỉ sau một đêm. Nếu quan sát kỹ từng góc màn hình giám sát, sẽ thấy những dây leo như rễ cây đan chằng chịt, luồn sâu trong bụi cỏ, luồn qua bồn hoa, quấn quanh thân cây rồi leo lên cành lá, thậm chí trên tường các tòa nhà xa xa cũng đã bị thứ ánh sáng âm u xanh nâu ấy phủ lên từng mảng.
Đáng sợ hơn cả — chẳng ai biết từ lúc nào, chúng đã âm thầm bao phủ khắp mọi ngóc ngách của thành phố này.
Tô Hạnh khẽ hít thở chậm lại, lông mày nhíu lại sâu hơn.
Hình dáng lạ thường của đám thực vật mới sinh này... giống hệt như trong những bộ phim viễn tưởng về hành tinh ngoài trái đất.
Mà thực ra... nói là giống thì cũng không đúng lắm. Bởi vì hiện giờ đám dị thể ngoài kia đã không còn là sinh vật thuộc về Trái Đất nữa rồi.
Tuy nhiên, trước mắt những loài "cây cối" này vẫn chưa thể hiện sự tấn công rõ ràng. Dù số lượng của chúng bùng nổ đột ngột, hình dáng dị dạng đủ khiến người ta bất an, nhưng ít ra chúng đang yên phận cắm rễ dưới đất.
Ánh mắt Tô Hạnh lướt qua các khung hình.
Khi tới góc dưới bên trái màn hình, cô bỗng dừng lại, bị một cảnh tượng kỳ lạ trên đó thu hút.
Đó là khu vực hồ cảnh trong công viên, bên cạnh là một chiếc ghế dài.
Ghế bị phủ đầy rễ cây màu xanh nâu, nhưng điểm lạ là — đám rễ ấy không bám từ đất lên, mà trông như mọc trực tiếp từ ghế ra, những rễ cây nhỏ đan xen dày đặc, sắp xếp theo một hình dạng rất đặc biệt...
Tô Hạnh cố kiềm chế cảm giác rờn rợn, tiếp tục nhìn thêm vài giây, đột nhiên cảm thấy cổ họng nghẹn lại, ngừng thở trong thoáng chốc.
Đó rõ ràng là hình dáng của một người đang nửa nằm trên ghế.
Nhìn kỹ thêm, gốc rễ của đám thực vật này dường như đang bám vào những mảnh vật chất màu trắng nhờ nhờ...
Trông rất giống... xương người đang bị ăn mòn đến mức không còn rõ hình dạng.
"......"
Ngay cả những thứ này... dường như cũng có thể hút lấy máu thịt con người để nuôi sống bản thân. Chỉ không rõ là chúng thích ăn xác chết hay còn sống.
Toàn bộ cơ mặt Tô Hạnh căng lên, cô bắt đầu cảm thấy màu sắc của đám thực vật kia... sao mà quen mắt đến đáng sợ.
Đúng lúc ấy, một khung hình dao động, camera ghi lại hai bóng người xuất hiện.
Người đi trước là một cô gái trẻ nhỏ nhắn, trông chừng hơn hai mươi tuổi, mặc áo cardigan trắng và quần jeans, quần áo nhếch nhác, tóc dài xơ xác, tinh thần mệt mỏi, dáng đi liêu xiêu.
Cô gái vừa khoanh tay trước ngực vừa bước về phía bãi cỏ phía trước, dường như đang tìm thứ gì đó. Ngay sau lưng là một gã đàn ông mặt mày gian trá, đảo mắt nhìn quanh, đột nhiên đẩy mạnh cô gái ngã xuống đất, rồi lao tới đè lên người cô, hành động thô bạo, bàn tay sờ mó khắp nơi.
Giữa tận thế mà còn dám giở trò đồi bại giữa ban ngày ban mặt — tên đàn ông đó không hề biết có một chiếc camera giấu kín đã ghi lại toàn bộ hành vi ghê tởm của hắn.
Nhìn qua màn hình thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt Tô Hạnh lạnh xuống, đột ngột đứng bật dậy.
Tóc húi cua, vết sẹo nơi gò má, khuôn mặt xấu xí...
Cô lập tức nhận ra — chính là tên mặt sẹo.
Rõ ràng, sau khi hai gã rời đi hôm qua, chúng đã gặp được nhóm sống sót ở trung tâm thương mại và tạm thời nhập bọn. Nhưng mà — chó thì mãi là chó, cái kiểu lưu manh c. ưỡng hi. ếp ở thời bình đã ghê tởm, đến tận thế còn bị d. ục v. ọng điều khiển, thì chẳng khác nào súc sinh chưa tiến hóa.
Tô Hạnh có chút hối hận vì lúc đó không đá hắn vào ổ kiến luôn cho rồi.
Cô gái gầy gò, tiều tụy sau nhiều ngày đói khát, hoàn toàn không phải đối thủ của tên mặt sẹo. Dù cố gắng giãy dụa, cô cũng không thể đẩy nổi hắn, chỉ đổi lại là nụ cười ghê tởm và háu đói trên khuôn mặt nhơ nhuốc của hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!