Tay đứt ruột xót, bị người ta bẻ gãy tay đau đớn như thế, nhưng người khác không thể không bội phục Danneil khi nhăn mặt một cái hắn cũng không có.
Lúc Mao Hữu Tài buông ngón tay Danneil ra, Danneil lùi về sau hai bước, sau đó khoát tay một cái, một tiếng "tách" vang lên, ngón giữa bị Mao Hữu Tài bẻ gãy không ngờ có thể khôi phục trạng thái bình thường.
Chiến đấu sư chính là chiến đấu sư.
Khôi phục ngón giữa nhưng Danneil cũng không lập tức phát động tấn công, mà chỉ di chuyển qua lại trong khoảng cách hai thước trước mặt Mao Hữu Tài. Hai mắt hắn gắt gao khóa chặt hai vai Mao Hữu Tài.
Đây là nguyên lí chiến đấu căn bản nhất, để nắm được ý đồ công kích của đối phương cần nhìn kĩ hai vai Mao Hữu Tài.
Mà Mao Hữu Tài cũng không nhúc nhích.
- Hữu Tài ca, ta thấy hay là thôi đi, không cần đánh nhau thôi.
Đồng Tiểu Như thấp giọng nói. Trong lòng nàng thật rất bất an, bởi vì nàng biết thực lực Danneil, tuy Mao Hữu Tài về phương diện kí hiệu trận rất có thiên phú, nhưng về mặt chiến đấu, hắn sao có thể so sánh với kẻ đã được huấn luyện và sát hạch nghiêm khắc như Danneil chứ?
- Chuyện này không liên quan đến cô.
Đây là câu trả lời của Mao Hữu Tài.
Gương mặt Đồng Tiểu Như nhất thời đỏ bừng. Nội tâm nàng thật sự quan tâm, không ngờ Mao Hữu Tài lại bất cận thân tình như thế, hơn nữa, còn trước mặt nhiều người thế này. Nàng đã từng bị người đối xử như thế này đâu?
Đám người đứng xem nhanh chóng tản ra, chân lầu kí túc xá hình thành một võ đài tạm thời.
- Sao hắn vẫn không di động? Ta không tin có thể kiên nhẫn đến mức này!
Hai mắt Danneil vẫn tập trung trên hai vai Mao Hữu Tài, hắn không ngừng di chuyển qua lại theo chiều ngang cách Mao Hữu Tài hai thước.
Đột nhiên Mao Hữu Tài vươn tay.
Danneil lập tức nhảy sang một bên, động tác nhanh nhẹn đến cực điểm.
Vốn tưởng đây là một chiêu mở màn hấp dẫn, nhưng Mao Hữu Tài lại chậm rãi đưa tay lên mũi, xoa nhẹ hai bên cánh mũi mới cười nói:
- Danneil, ngươi khẩn trương như thế làm gì?
Mũi ta chỉ hơi ngứa thôi mà.
- Đcm ngươi!
Danneil có từng bị sỉ nhục như thế này đâu? Thẹn quá hóa giận, cánh tay người máy nhắm vào hông Mao Hữu Tài quét tới.
Mao Hữu Tài không tấn công, vậy thì hắn tấn công trước!
Sức mạnh người máy Đại Lực Thần có thể dễ dàng đánh thủng một bức tường, nếu Mao Hữu Tài bị đánh trúng, kết cục của hắn cũng không khó tưởng tượng. Bị một cú đấm móc, Mao Hữu Tài liền dùng hai tay ấn cánh tay người máy của Danneil xuống.
Rầm! Một tiếng nặng nề vang lên. Thân thể Mao Hữu Tài bị ném về phía sau, bay lên mấy thước mới rơi xuống đất. Lực phản chấn này thật khiến người ta kinh hãi! Để đỡ một đòn này, hai tay Mao Hữu Tài đã bị đánh tê dại!
- Nhóc con, chỉ mới bắt đầu thôi!
Danneil tới gần Mao Hữu Tài, cánh tay người máy lại đánh ra một quyền, vẫn quét tới hông Mao Hữu Tài.
Lần thứ hai Mao Hữu Tài dùng hai tay ra chống đỡ. Lại "rầm" một tiếng, thân thể hắn vẫn bị đánh bay. Lần này cảm giác tê tái càng mãnh liệt, hơn nữa, trên miệng hắn đã chảy ra một tia máu.
- Hữu Tài ca, anh không sao chứ?
Đánh hắn đi!
Đan Lệ căng thẳng dậm chân nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!