- Được rồi, ta có thể chứng minh.
Mao Hữu Tài nói:
- Bất quá, ta không biết phải dùng phương pháp gì mới có thể làm Jonas tiên sinh hài lòng đây, không bằng ngươi đưa ra một đề nghị xem nào?
Jonas nói:
- Đương nhiên là kí hiệu trận rồi, không phải ta đã nói rồi sao?
Mao Hữu Tài cười nói:
- Ta đã quan sát ngươi, ta phát hiện hiểu biết về kí hiệu trận của ngươi không khác gì một đứa con nít, cho dù ta có vẽ ra, ngươi cũng không hiểu, ta giải thích, ngươi lại cho là ta nói bậy.
- Hừ! Ý ngươi là ta đối với kí hiệu trận căn bản không biết gì phải không? Vẽ ra một kí hiệu trận đơn giản rồi giải thích cũng không thể làm vừa lòng ta phải không?
Trên trán Jonas đã nổi đầy gân xanh, đổ mồ hôi đấm đìa, hiên nhiên hắn đã bị chọc giận, cho tới bây giờ chưa có ai dám nói với hắn như thế, không ngờ lại mọc ra một học viên công binh.
Mao Hữu Tài nhã nhặn nói:
- Đúng vậy, Jonas tiên sinh ạ, như vậy đi, ngươi còn đề nghị tốt nào khác không?
- Ta là một chiến sĩ cơ động, nếu ngươi muốn ta tin phục và vừa lòng, hừ, hay là ngươi điều khiển người máy đánh với ta một trận đi, hừ hừ…
Lời nói Jonas ngập tràn ý tứ khinh thường:
- Bất quá, ta nghĩ ngươi không dám, hơn nữa, ngươi căn bản không có năng lực này!
Để một học viên công binh điều khiển người máy chiến đấu cường đại nhất đánh với một chiến sĩ cơ động được huấn luyện kĩ thuật bài bản, bản thân đề nghị mang theo tính kì thị rõ ràng, bởi vì, một học viên công binh nhiều nhất chỉ có thể duy tu, hộ tống máy bay cùng và thực hiện vài kĩ năng điều khiển cơ bản, hơn nữa chỉ có học viên của tổ hộ tống máy bay mới có thể làm được chuyện này, Mao Hữu Tài vừa mới vào nên không được biết.
- Jonas, điều này không công bằng,
Đồng Tiểu Như có chút khó chịu:
- Thật ra chúng ta có thể làm như trước cũng được, dùng động cơ động lực làm phương tiện để xác minh, như vậy không phải tốt hơn sao?
Roman cười nói:
- Biểu muội tiểu Như nói đúng đó, Jonas, ngươi sẽ không làm khó tiểu Mao đấy chứ, sao hắn có thể điều khiển người máy đánh nhau với ngươi chứ? Ta đoán, ngay cả buồng điều khiển ở chỗ nào hắn cũng không biết đâu, ha ha ha….
- Biểu ca!
Anh… Sao anh có thể nói thế được?
Đồng Tiểu Như thật sự nổi giận.
Đến nước này, Mao Hữu Tài vẫn không nóng không lạnh nói:
- Tiểu thư Tiểu Như, tôi đồng ý với đề nghị của Jonas tiên sinh, bất quá, ta không có người máy chiến đấu, vấn đề này cô có thể giúp tôi được không?
Đồng Tiểu Như nhìn Mao Hữu Tài:
- Mao tiên sinh, anh… thật sự muốn làm vậy sao? Anh có biết nó nghiêm túc không?
Mao Hữu Tài cười nói:
- Tôi chưa từng nghiêm túc như lúc này.
Đồng Tiểu Như thở dài một hơi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!